Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Chương 4: Khảo Sát mới nhất trên website Duongveyeuthuong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Không biết có thể nói rằng nhóm người Bạch Dương may mắn hay là xui xẻo nữa. Đây là ngày đầu tiên họ đến trường, cũng vừa hay chính là ngày đầu tiên trường học mở cuộc thi khảo sát. Cuộc khảo sát này có ý nghĩa không lớn không nhỏ, chủ yếu chính là tìm ra và xếp loại học sinh một lần nữa. Nhìn đề thi lý thuyết, Bạch Dương muốn dùng gối đập đầu tự sát. Kim Ngưu cứng miệng không biết nói thế nào, Song Tử bộ dạng nghiêm túc lâu lâu mới thấy. Cự Giải cười mỉm rạng rỡ nhưng không biết cậu đang nghĩ gì trong đầu. Xử Nữ thường ngày ôn nhu nay lại tỏa ra khí chất khác lạ. Thiên Yết tập trung cao độ nhìn lại đề thi một lượt, hiện tại ai dám đụng đến hắn chính là bị sát khí chung quang giết sạch. Mỗi người tuy ở một phòng thi khác nhau nhưng trong đầu lại đồng loạt có những ý tưởng giống nhau. Bọn họ nghe nói đề thi rất khó mà?! Rất khó luôn á?! Vậy tờ giấy trắc nghiệm đã hoàn thành tốt trước mắt là cái quỷ gì? Nhìn những thí sinh khác đang vò đầu bứt tóc, bọn họ chỉ đành tự an ủi bản thân rằng: Có lẽ do mỗi người đều có cấu tạo não khác nhau nên tạo ra sự khác biệt giữa họ cùng những người chung quanh đi? Bài thi lý thuyết nhanh chóng kết thúc, giờ thi kiểm tra thể chất và tinh thần liền diễn ra nhanh chóng. Vì năng lực của giống cái và thú nhân khác nhau mà mỗi loại người đều được phân chia ra một khu vực khác nhau để thi. Bởi thân phận là thú nhân, nhóm Bạch Dương cũng theo chỉ dẫn mà đến sân thi đấu xếp hàng. Bởi mỗi chủng tộc đều có những đặc điểm riêng khác nhau, vì thế ở đây cũng phân loại ra từng chủng loại. Nhìn những trang thiết bị tân tiến trước mắt, Bạch Dương có điểm lo lắng nguyên hình của bản thân sẽ bị lộ. Không để y có thời gian suy nghĩ, bản thân y đã phải tiến lên làm kiểm tra, vì để tránh tình trạng có người không phục hoặc gian lận, toàn bộ quy trình kiểm tra đều được làm trước mắt mọi người. Bạch Dương ngồi xuống chiếc ghế rồi được nhân viên lắp đặt thiết bị lên cơ thể, một dòng điện như chạy loạn khắp người y nhưng không hề mang lại nguy hiểm. Bạch Dương biết được chiếc máy muốn kiểm tra chủng tộc, thể chất cùng tinh thần của y thì bắt đầu kiềm chế năng lực. Mọi việc đều diễn ra rất ổn nhưng chiếc máy lại hoàn toàn không thể ép Bạch Dương biến trở về hình dạng Thú nhân như những người khác. Vì vậy máy tính đành để trống ô chủng tộc.
“Bạch Dương, thể chất cấp S, tinh thần cấp A” … “Kim Ngưu, thể chất cấp A, tinh thần cấp A” Bán thú nhân vốn yếu nhất cũng luôn luôn đạt song S, Kim Ngưu vừa mới trở lại trường học nên không muốn gây náo động nên đã thống nhất với mọi người kiềm chế năng lực. Cậu gật đầu thích thú, nếu em trai của nguyên chủ nhận ra cậu không biết sẽ có biểu cảm gì a. … “Song Tử, thể chất cấp S, tinh thần cấp A” Song Tử hiển nhiên cũng che dấu năng lực thật sự, cậu thấy vừa lòng với kết quả này liền vui vẻ chờ thông báo từ phía trường học. … “Cự Giải, thể chất cấp A, tinh thần cấp A” Cự Giải cười cười, đúng là nếu lấy thân phận thú nhân, cơ thể của cậu so ra có chút nhỏ yếu. Nhưng vốn Bản thú nhân không thể dựa vào bề ngoài mà phán đoán như các giống loài khác, vì vậy, dưới sự kinh ngạc của bao người. Cự Giải trong ánh hào quang mà đến nơi chờ đợi thông báo. … “Xử Nữ, thể chất cấp S, tinh thần cấp A”
Xử Nữ cười cười tạm biệt nhân viên trợ giúp lắp đặt thiết bị. Người nọ vốn là giống cái được theo đuổi, đi đến đâu cũng được hoan nghênh, bản thân luôn kiêu ngạo vì điều đó. Nay nhìn đến Thú nhân có thể đẹp hơn bất kì giống cái nào. Cậu ta chính là biết được ‘vừa ghét vừa yêu’ nghĩa là như thế nào. … “Thiên Yết, thể chất cấp A, tinh thần cấp S” Bảng kết quả của Thiên Yết vừa được nêu lên, chính là toàn bộ những người có mặt phải kinh ngạc. Từ cổ chí kim, thú nhân vốn không có ai có năng lực Tinh thần cao hơn thể chất, có cũng chí có giống cái. Thế nhưng Thể chất và Tinh thần cao nhất của giống cái có thể đạt được là B và A. Thiên Yết hiểu rõ và biết rõ ràng việc này. Thế nhưng tinh thần áp chế của hắn đã cực hạn thấp nhất rồi. Chẳng bởi chủng tộc của Thiên Yết vốn sở hữu ưu điểm về Tinh thần cường đại, chứ hắn đâu có muốn nổi chội gì. … Mọi người mỗi người được phân vào một khu riêng để kiểm tra, rất nhanh đã xong bài thi cuối cùng này. Vì số báo danh của họ khá gần sát những người cuối cùng nên khi gặp lại thời điểm này đã đến giờ ăn trưa. “Căn tin toàn dịch dinh dưỡng cho mà xem” Song Tử mở miệng càu nhàu. “Đành chịu thôi, chúng ta không có chuẩn bị thức ăn từ trước” Kim Ngưu nhún vai nói. “Có kết quả rồi” Thiên Yết luôn theo dõi bảng kết quả trên diễn đàn của trường, hắn biết chắc chắn bản thân sẽ nằm ở đầu mà chuẩn xác nhìn ra kết quả. “Chúng ta đều đạt điểm A+ được đặt cách nhảy lớp, từ năm nhất khối F đến năm hai khối A” Thiên Yết tiếp lời bản thân nói. “Oa, nghe nói khối A sẽ nổi tiếng được nhiều giống cái hâm mộ lắm nha” Cự Giải nghe đến kết quả, điều đầu tiên cậu nghĩ đến chính là được chào đón nồng nhiệt. “Cũng chẳng biết cậu có thật là Thú nhân không nữa, suốt người chỉ muốn được giống cái săn đón” Xử Nữ cốc nhẹ vào trán Cự Giải, cậu cười nhẹ nói. “Hihi, lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác đấy đó. Trước đây giống cái đều bị các cậu thu hút hết trơn. Giờ có thân phận Thú nhân, tớ không tin không có giống cái nào thích tớ!” Cự Giải mạnh mẽ lên án mấy người bạn thân cao hơn mình từ nửa đến một cái đầu. Đặc biệt là Bạch Dương, Thú nhân có chiều cao tiêu chuẩn là 1m8, cậu là Bán thú nhân mà cao đến 1m84 như vậy để làm cái gì a? Không phục, thật bất công, người so với người đúng là làm cậu ghen tị chết mà.
Đọc Chương 5: Tuyệt Sát (3)
“Phiền toái đến lầu năm.” Bạch Dương tiến vào trong thang máy nhỏ giọng nói ra, sau đó xoay người nhìn những con số nhảy lên trong thang máy, trong lòng đang tính toán lúc nào giết chết Nhân Mã mới thỏa đáng. Nhân Mã nhấn số 5, sau đó mắt không ngừng qua lại di động ở trên người Bạch Dương, khiến Bạch Dương hận không thể lập tức làm thịt lão già háo sắc này. Báu vật a, báu vật, quả thật chính là một báu vật, vóc người còn nóng bỏng hơn cô nàng bikini kia, công phu trên giường nhất định vô cùng không tệ, Nhân Mã nghĩ thầm. Sáu vệ sĩ áo đen nhìn động tác của Bạch Dương, phát hiện cô từ khi đi vào đến bây giờ đều một mực nhìn con số nhảy lên trong thang máy, không có chút động tác nào, cũng buông lỏng cảnh giác, dù sao một cô gái nhu nhược như vậy có thể có năng lực gì. Đing. . . . . . . Khi con số trong thang máy dừng ở số 5, cửa thang máy mở ra, Bạch Dương đi từ từ ra thang máy, sau đó ngồi xổm xuống, cầm một cái khăn giấy trong tay, từ từ lau giầy, bởi vì động tác của cô, lộ ra bắp đùi trắng mê người của cô, Nhân Mã nhìn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Nhìn thấy Bạch Dương đi ra khỏi thang máy, sáu vệ sĩ cũng buông lỏng cảnh giác trong nháy mắt. Khi thang máy sắp đóng lại, Bạch Dương nhanh chóng ném thuốc nổ mô hình nhỏ giấu ở bắp đùi vào thang máy, sau đó thang máy lập tức đóng lại, chỉ nghe ”đùng” một tiếng, cả tầng lầu đều hơi chấn động, Bạch Dương mỉm cười đứng lên, vỗ tay một cái, sau đó chuẩn bị rời đi hiện trường. Đây là thứ cô vô tình làm ra, không ngờ hiệu quả cũng không tệ lắm, xem ra kỹ thuật chế tạo máy móc của cô đã đề cao. Thật là tiện nghi lão già này rồi, trước khi chết còn khiến đại tiểu thư hi sinh nhan sắc, cô nhớ không rõ đã bao lâu chưa lợi dụng sắc đẹp để hoàn thành nhiệm vụ, chỉ vì cô không thích, huống chi trong nhà còn có một người đàn ông bá đạo. Nghĩ đến người đàn ông trong nhà, trên mặt Bạch Dương lộ ra ánh sáng yêu say đắm, trước kia cô chỉ muốn dạo chơi nhân gian, chưa từng nghĩ tới cô sẽ cắm đầu ngã vào trong ổ tình yêu, hơn nữa còn vui vẻ chịu đựng như thế. Người đàn ông trong nhà yêu cô đến như thế, cô dĩ nhiên sẽ không để ý thỉnh thoảng ứng phó những người nịnh nọt làm người ta ghét giùm anh, ở nhà làm một phu nhân giàu có được sủng ái, tuy nhiên có lúc thật nhàm chán nên chạy đi làm nhiệm vụ, nhưng ông xã thân yêu của cô giống như đang cố gắng khiến cô vui vẻ. Khi Bạch Dương nghĩ tới, ai biết cửa thang máy vốn đang đóng trong nháy mắt mở ra, mà người vốn nên bị cô làm nổ chết giờ phút này bộ mặt như cục than đen, ho khan, chỉ thấy trên đất có một thi thể nữ, là cô nàng bikini vừa rồi, sáu vệ sĩ và Nhân Mã vẫn bình yên vô sự.
Nhưng trong thang máy chẳng biết lúc nào có thêm hai người áo đen lạnh lùng, chẳng lẽ bọn họ chính là người ở chỗ tối bảo vệ Nhân Mã? Xem ra năng lực cũng khá mạnh, vừa rồi cô ở trong thang máy chỉ cảm thấy có hai cỗ hơi thở lạnh như băng, cho nên mới suy đoán chỗ tối có hai người, còn có bọn họ bởi vì cô tiến vào mà hơi dao động, khiến cô càng thêm xác định. Sắc đẹp có lúc cũng là một loại chuyện tốt, nếu không người chỗ tối cũng sẽ không bại lộ nhanh như vậy, những người này luôn cảnh giác, vì nếu làm một vệ sĩ mà dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc, thì chủ nhân của bọn họ tùy thời đều có nguy hiểm tính mạng, chỉ là cô không hề thấy đáng tiếc, bởi vì giờ khắc này người phải chết chính là Nhân Mã mà bọn họ bảo vệ, còn người muốn giết ông ta chính là cô. Liếc về phía tử thi thê thảm không nỡ nhìn trên đất, Bạch Dương nhíu nhíu lông mày xinh đẹp, mới vừa hai người kia vẫn còn nhiệt liệt triền miên ở trong thang máy, biểu diễn một bộ Xuân Cung Đồ sống sờ sờ, vào lúc này cũng đã trở thành thứ để Nhân Mã ngăn cản bao thuốc nổ, thật đúng là vô tình! Sáu vệ sĩ nhìn thấy Bạch Dương, lập tức toàn thể vây công, khắp nơi ra chiêu ác, không hề bởi vì cô là một phụ nữ, hơn nữa còn là một người phụ nữ tuyệt mỹ mà xuống tay lưu tình.”Đừng tổn thương cô ta, khụ khụ khụ. . . . Bắt sống , khụ khụ khụ. . . .” Nhân Mã lên tiếng nói, cuối cùng không chống lại sắc đẹp hấp dẫn. Sáu vệ sĩ nghe được lời Nhân Mã nói, hiển nhiên có xuống tay lưu tình, nhưng Bạch Dương là ai? Cô tuyệt đối sẽ không bởi một câu nói của người khác mà cảm động, hơn nữa còn là người mơ ước sắc đẹp của cô, dĩ nhiên trừ ông xã thân yêu của cô ra. Cô tăng nhanh động tác trong tay, động tác của mọi người đều hung ác trí mạng, chơi cận đấu với cô, những người này cũng còn chưa có tư cách, thời gian của cô không nhiều lắm, muốn dùng thời gian ngắn nhất giết chết mục tiêu nhân vật. Bạch Dương hung ác quét ngang chân, đồng thời tay phải mạnh mẽ bổ vào trên cổ một người áo đen, trong nháy mắt hai người áo đen ngã xuống đất, đau kêu lên.Cô cũng không có bởi vì như vậy mà dương dương đắc ý, ngược lại nhanh chóng lướt qua bên người một người khác, từ bên ngoài nhìn qua tựa như là tinh linh đang bắt đầu nhảy múa, mà động tác tuyệt mỹ lại mang theo hơi thở tử thần, khiến máu người áo đen nghịch chuyển, đau tận xương cốt.Bọn họ không biết hung khí của cô là cái gì, đến tột cùng làm sao phát ra hung khí, bọn họ chỉ biết chờ bọn họ phản ứng kịp, cổ đã có một vết rách thật nhỏ, mà tánh mạng của bọn họ vào thời khắc này cũng kết thúc.Bọn họ run rẩy muốn nói gì, nhưng thủy chung không có hơi sức. Chỉ có Bạch Dương mới biết bọn họ muốn nói cái gì, bởi vì tin đồn hung khí giết người của sát thủ đứng đầu thế giới là thần bí nhất, hơn nữa mau, chính xác, hung ác, vết thương đều trúng động mạch cổ, bọn họ đại khái cũng đoán được thân phận của cô rồi! Chỉ là thời gian đã chậm quá.
Đọc Chương 4 : Hàn Thiên Bình
Chiếc xe ô tô màu đen kia phải đạp phanh gấp dừng lại nhanh, người con trai tóc xanh dương đang đọc kịch bản thì bị phanh gấp như vậy làm cho giật mình. Anh ta lên tiếng chửi – bác lý, bác làm cái quái gì vậy sao phải phanh gấp như thế. HẢ
anh ta nhấn mạnh chữ cuối, khiến người đàn ông trung niên phía trước run sợ – thưa cậu chủ, có một cậu nhóc chặn xe chúng ta lại ạ
ông lý gọng kính nể – có một thằng nhóc chặn đường, bộ ông không không biết mình phải cần làm gì sao cậu thanh niên này đặt sấp giấy xuống, giọng bực tức thêm Ông lý trước mặt kia run sợ hãi, giọng nói có vẻ gấp rút – vâng cậu chủ, tôi biết rồi tôi đi làm ngay đây ạ
Nói xong ông lý bước xuống xe, tiến về phía trước cậu nhó đó. Kim ngưu thấy người đàn ông mặc đồ vet đen đi tới, cậu cụp hai tay xuống, đi tới phía đàn ông kia – xin lỗi chú, cháu đã chặn xe chú lại cậu cúi rập người xuống xin lỗi người đàn ông trước mặt vì sự vô phép của mình Ông lý thấy cậu con trai này lễ phép, cũng không muốn nói gì nặng lời cả – cháu chặn xe của ta lại là có ý gì vậy ? – dạ cũng không có ý gì đâu, chỉ là … kim ngưu lấy hết sức ra nói – cháu muốn nhờ chú đưa cháu đến công ty đào tạo ngôi sao ạ – công ty đào tạo ngôi sao ư, cháu muốn đến đấy làm gì ? – xin việc ạ kim ngưu trả lời thẳn thắn– haha ông cười rộ lên – cháu nhỏ tuổi như thế này ai mà cho cháu làm việc được. Cháu cứ đùa à
Cậu phồng hai má, chu mỏ lên, tức giận nói – cháu đây 16 tuổi, có thể làm việc – cháu cứ đùa ta hoài, thôi ta còn có việc phải đi dây, cháu bé nên về nhà đi ông lý quay mình lại rời đi bưới lại gần phía ôtô kia. Kim ngưu bực tức khi nghe đến hai chữ” cậubé “. Đừng có xem thường cậu đây chứ, tuy cậu đây chiều cao không bằng người ta thì ít nhất cậu làm việc giỏi hơn nhiều. Đừng nhìn bề ngoài mà phán đoán ta đây Kim ngưu chạy tới ôm lấy chân phải bác lý không cho ông ấy bước đi. Nhìn vậy sức cậu khoẻ nhỉ, đúng là trâu có khác. Phía ông chú kia có vẻ khó khăn. Ông ấy rất đang phải sợ cậu chủ ha, vì đã muộn giờ gặp lão gia rồi, vì ông phải mắc cái cục nợ này đây nè – cháu làm cái gì vậy, mau bỏ chân ta ra – cháu không cho chú đi, trừ phi chú phải trở cháu đi. Không cháu cắm rễ ở đây luôn kim ngưu ôm chặt lấy chân ông chú hơn nữa Và giờ đây ông bác đang thật kinh hoảng khi nhìn về phía xe ôtô đắy mùi sát khí kia. Người con trai phía trong đang thật sự bốc hoả. Tại sao ông ta có thể làm việc chậm chạp như vậy chứ. Anh ta lấy kính đen ra đeo, bước xuống lại gần phía hai con người đang giằng co kia – ông làm cái gì mà chậm chạp thế hả. Ông rồi hả anh ta lên tiếng chửi vã. Kim ngưu, cậu nghe thấy những câu nói này thật là thiếu lễ phép liền đứng dậy, buông chân ông lý ra tiến tới phía anh ta mà phản bác lại – anh là ai, sao có thể ăn nói với người lớn như vậy – tôi mới nên hỏi nhóc là ai mà dám cả gan mà chặn đầu xe tôi lại đấy
– tôi, lâm kim ngưu dám chặn xe anh lại đấy. Anh là ai mà dám vô lễ phép với người lớn như vậy Ông lý thấy kinh ngạc khi kim ngưu dám ăn nói hàm hồ với cậu chủ của mình như vậy. Cậu nhóc này thật sự không thích sống nữa ư. Ông ta kéo người kim ngưu lại phía sau, giọng kính nể với cậu chủ của mình – xin lỗi cậu chủ, tôi làm việc không tốt, xin cậu tha cho cậu nhóc này. Nó nhỏ tuổi không biết gì hết, mong cậu lượng thứ mà tha cho Kim ngưu lại nghe thêm một câu” nónhỏtuổikhôngbiếtgìhết ” tức giận nói lên – ta 16 tuổi rồi nha, đừng nhìn thân hình ta mà đoán ta như vậy chứ. kim ngưu, đi tới, chỉ tay vào thẳng vào mặt anh ta mà nói – Mà anh là ai sao chú có thể kính nể anh ta vậy chứNgười con trai ấy nghe cậu nói thế bắt tay cậu lại – hàn thiên bình, nghe danh chưa ? Anh ta tên là hàn thiên bình thì là ai chứ. Cậu đây cóc thèm quan tâm trả lời phủ phàng – chưa nghe Anh ta nghe vậy liền giật mình – chẳng lẽ cậu vừa mới đến đây ? – đúng. Mà anh bỏ tay tôi ra làm cái gì mà cứ bọp bọp hoài vậy kim ngưu đang khó chịu với thiên bình, anh ta từ lúc nắm lấy tay cậu thì cứ bọp hoài kiến cậu thật khó chịu không thôi Còn về phía thiên bình thì, từ lúc bắt lấy tay cậu lòng bàn tay cậu thật là mền sờ vào rất thích thú nên cứ cầm bọp hoài không chịu buông – cứ để thế đi. Mà sao cậu lại chặn xe tôi lại – thì tôi muốn nhờ anh đưa tôi đến công ty đào tạo ngôi sao – đến đấy làm gì ?
– đương nhiên là kiếm việc làm rồi – vậy sao cậu không làm quản lý cho tôi, tôi đang kiếm người – vậy tiền lương có cao không, tôi còn phải lo việc đi học nữa – cái đó còn tuỳ ở cậu có làm việc tốt hay không – rất tốt là đằng khác á nha~ – vậy thì cứ như vậy đi. Cậu làm trước cho tôi 3 tháng, thấy tốt tôi sẽ cho cậu làm – oke – lên xe đi. Tôi còn chỗ muốn đi chạp hồi chúng ta về công ty bàn việc tiếp và tôi cũng có sẵn công việc cho cậu làm đây Thiên bình nuối tiếc bỏ tay cậu ra. Kim ngưu thấy anh ta phải cự tuyệt lắm mới bỏ tay mình ra thật là ớn lạnh với thiên bình mà – ừ nói xong cậu nhanh nhẹn bước lên xe theo sau đó là hai người Ngồi ngay ngắn đây xe. Thiên bình nói ông lý có thể đi tiếp xong xoay qua nắm chặt tay kim ngưu. Kim ngưu tay bị thiên Bình nắm chặt còn bọp bọp nữa, không rút ra được liền lên tiếng chửi – anh làm cái gì vậy, mau bỏ tay tôi ra – vì nó mềm mềm, rất giống với chân đệm của mèo nên tôi rất thích tay của cậu – có thích hay không tôi cũng không quan tâm, mặc kệ, anh bỏ tay tôi ra ngay – không bỏ – có bỏ không ? – không – bỏ ra – không Thế là trận chiến tranh dành một cái bàn tay đã bắt đầu và kết thúc khi đến dinh thự của nhà họ hàn. Tôi thấy thật là tội nghiệp cho ông lý ngồi gánh nạn mà nghe, nhìn hai con người kia vật lộn với nhau xuốt một quãng đường dài. Hết chương 4
Đọc Chương 4: Đôi Mắt Của Em
“Ưm…” Bảo Bình biết Thiên Yết sắp tỉnh, nhưng cậu vẫn để yên như vậy, cho đến khi đôi mắt kia lay động. Bảo Bình hơi giật mình, tim cậu bỗng đập nhanh lạ thường, cậu cảm thấy rõ ràng mạch đập của mình ngày càng tăng. Đôi mắt sâu hút của Thiên Yết nhìn thẳng vào đôi mắt của cậu, sáng rõ như đôi mắt của yêu tinh trong bóng tối, nhưng lại trong ngần Bảo Bình đứng bật dậy, đầu tiên phải tránh tình huống kì dị này. Nhưng Thiên Yết lại giữ chặt tay của cậu, lần nữa nhìn thẳng “Chuyện gì?” Bảo Bình lấy tay kia vỗ nhẹ lên đầu cô, cười khẽ “Nhanh lên, có tiết học, chúng ta sẽ muộn đấy” “Ừm” Thiên Yết chỉnh sửa quần áo rồi đứng dậy, cô bước vào nơi có tia nắng, dù yếu ớt nhưng rất ấm, hơn hẳn cái nhiệt độ lạnh lẽo trong nhà kho. Thật sự muốn chìm mãi trong đó, sự ấm áp này… . . . Thiên Yết có rất nhiều tin đồn không tốt, nhưng đó chỉ là một phần trong hàng ngàn tin đồn khác về cô. Có một điều khiến Bảo Bình để tâm, cậu nghe rất nhiều người nóiVẻ đẹp của cô sẽ khiến bất cứ ai cũng phải quỳ lạy Cậu vẫn nghĩ điều này thật ngu ngốc. Cậu biết Thiên Yết rất đẹp, càng nhìn càng đẹp, nhưng đến mức như vậy thì thật là nói quá rồi. Nhưng dù Bảo Bình có nghĩ như thế nào đi nữa thì không ai có thể phủ nhận vẻ đẹp đó của côMột lớp vỏ bọc hoàn hảo cho tâm hồn xấu xí của cô
Thiên Yết đã từng nói như vậy Cho nên dù có rất nhiều tin đồn không tốt thì cô vẫn khiến khối người chết mê. Khác với vẻ đẹp sắc cạnh của Xử Nữ, Thiên Yết lại có màu sắc lạnh nhạt trong cái vẻ đẹp trong ngần đó, vô cùng mong manh. Như từng cử chỉ của cô lại khiến người khác liên tưởng đến một mê cung nào đó, mãi không thể thoát ra Bảo Bình biết như vậy, nhưng cậu vẫn không thôi khó chịu khi thấy ánh mắt nhìn chằm chằm của mấy tên con trai khác nhìn cô, ánh nhìn thật trần trụi. Có lẽ bọn họ biết Thiên Yết là một cô gái hư hỏng, vì chính xác Bảo Bình còn nhận ra, thậm chí còn thấy cảnh quan hệ của cô. Có người sẽ tự nhiên phán xét, bởi vì đó cũng là một tội lỗi, nhưng còn Bảo Bình, cậu không hiểu vì sao mình lại ngày càng chìm đắm trong đó Chuyện này không hề tốt….. “Đi thôi, Bảo Bình” Bảo Bình giật mình khi âm thanh sắc nhọn kia gọi tên cậu, có lẽ cô vừa nói chuyện xong với tên con trai nào đó, có lẽ tên đó nói thích cô, nhưng nhìn cái vẻ mặt không vui kia thì có lẽ lại là một tên khó tính và dai dẳng rồi. Cả hai bám lấy nhau suốt, Bảo Bình đã gần như quen với chuyện này, càng nghĩ cậu lại thấy khó chịu, nhưng cũng thật bất lực. Vì cậu không có tư cách để lên tiếng, nhất là khi cái cảm xúc chết tiệt không nên tồn tại này lại đang dày xéo cậu Ánh nhìn của cậu dừng ở bóng dáng nhỏ bé của cô Ghen…. Thật sự không hề dễ chịu…. . . . “Gần đây lạnh nhỉ, trời âm u đến phát chán” “Ưm…” Bảo Bình quay sang nhìn cô gái bên cạnh, cô ít khi lơ đãng như vậy, vẻ mặt thất thần nhìn về phía xa. Cậu như thấy được cái gì đó thật kì lạ nên cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt kia, không phủ nhận nhưng cô ấy như này trông thật dễ thương “Muốn thấy mặt trời quá…” Thiên Yết nói rất khẽ nhưng đủ để cậu trai bên cạnh nghe rõ, thì thầm như gió thoảng. Trong phút chốc, dù Bảo Bình dù ghét cái nóng mùa hè nhưng cậu lại nhớ về cái ngày hai người trên sân thượng, Thiên Yết cùng cậu ngồi nép vào bóng râm, nắng không chói chang mà đẹp đẽ, chỉ nhìn như vậy thôi. “Này Thiên Yết, lúc sáng cậu được người ta tỏ tình đúng không?”
Bạn đang xem bài viết Đọc Chương 4: Khảo Sát trên website Duongveyeuthuong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!