Xem Nhiều 3/2023 #️ Góc Nhỏ Kim Ngưu: Gửi Tình Đầu Của Em # Top 8 Trend | Duongveyeuthuong.com

Xem Nhiều 3/2023 # Góc Nhỏ Kim Ngưu: Gửi Tình Đầu Của Em # Top 8 Trend

Cập nhật thông tin chi tiết về Góc Nhỏ Kim Ngưu: Gửi Tình Đầu Của Em mới nhất trên website Duongveyeuthuong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Có người cả đời chỉ có một mối tình, nhưng có người phải trải qua vài ba mối tình mới tìm được người đi cùng mình đến hết cuộc đời. Dù thế nào, ai cũng sẽ trải qua những rung động đầu đời, những cảm xúc ngây thơ, dại khờ của mối tình đầu tiên. Mối tình đầu có thể không đẹp, không hoàn hảo như ta tưởng tượng. Nhưng tình đầu luôn là mối tình khiến ta không thể nào quên…

Em một cô gái Song Ngư, như người ta hay nghĩ là: sẽ rất mơ mộng, yếu đuối, hay hoài nghi nữa…. Đúng, em thừa nhận, nhưng riêng chuyện tình cảm thì em muốn là phải thực tế, em cần một người cười cùng em, lau nước mắt cho em mỗi khi em buồn, thương em, chứ không cần một hoàng tử điển trai suốt ngày chỉ để em mơ mộng, thay đổi, chạy theo để làm họ vừa lòng.

Một đứa cố chấp cộng thêm một chút cứng đầu như em, lại gục ngã trước anh mất rồi, chàng trai Kim Ngưu à. Anh thẳng thắn, vui vẻ, hòa đồng nhất là rất chân thật. Nụ cười trên môi bao giờ cũng có, đôi lúc em cứ tự hỏi: “ Không biết anh lấy năng lượng ở đâu ra mà nhiều vậy?”. Vừa đi làm vừa phải chịu áp lực trong công việc, phải lo cho gia đình, mà phải chịu đựng một đứa con gái cứng đầu như em nữa.

Mối tình đầu ở tuổi 20, em không biết đối với người khác, có là muộn không nhưng đối với em, tình yêu không bao giờ là muộn. Quan trọng là em tìm được người em yêu và người đó cũng yêu em, thế là đủ!

Ở bên cạnh anh, thế giới của em như được nhỏ dần, nhỏ dần anh à. Lúc nào, em cũng có được cảm giác an toàn, được anh che chở, được anh yêu thương. Và điều quan trọng là em được là chính mình, bao nhiêu là tật xấu, bao nhiêu là trò nghịch phá, những lần trêu chọc anh, em chẳng bao giờ phải khép nép, phải lo sợ, phải ngó đằng trước xem đằng sau, không cần phải do dự khi bộc lộ con người thật của em. Vì em biết cho dù em có thể đi nữa thì anh vẫn luôn chấp nhận em, vẫn luôn yêu thương em mà.

Em vẫn tin vào chữ “ duyên” anh à. Nếu như thật sự có duyên chúng ta sẽ tìm thấy nhau. Có ai ngờ, hai đứa mình lại tìm thấy nhau giữa mảnh đất Sài Gòn nhộn nhịp này!

Đối với em, có những điều nếu như mình không nói ra thì người khác sẽ không  bao giờ biết được, em cám ơn anh nhiều lắm, cám ơn anh vì đã ở bên cạnh em, yêu thương, quan tâm, lo lắng cho em.

Em chẳng biết là ngày mai chuyện gì sẽ đến, cuộc đời sẽ như thế nào, liệu rằng có được êm đềm thế này không?… Nhưng hiện tại, em biết rằng: em yêu anh nhiều lắm, và em muốn nói điều đó cho anh biết! Chàng trai Kim Ngưu của em à!

Nguồn: Theo MN12CS

Thực hiện: Hoàng Yến - RadioMe Nối dài yêu thương

Những bài viết, chia sẻ của bạn, hãy gửi về cho chúng tôi theo địa chỉ e-mail camxuc@i-com.vn

Bạch Dương Gửi Thiên Yết,Mối Tình Đầu Của Em…

Em là một Bạch Dương trẻ con và vô tâm,còn anh là một Thiên Yết lạnh lùng,khắc nghiệt…

Còn nhớ không anh,những ngày đầu mới yêu,một sớm ngủ dậy rồi em nhận được tin nhắn qua zalo của chúng tôi gửi cho em đường link về một bài viết nói về cung Hoàng Đạo: “Bạch Dương – Thiên Yết: cặp đôi hoàn hảo”. Bài viết dài rất dài, nói về sự giống nhau và khác nhau,về cả tình yêu và thù hận của cặp đôi Bạch Dương và Thiên Yết, em đọc và mừng vui như đứa trẻ khi thấy tác giả viết rằng “đây là cặp đôi trái ngược mà lại không tách rời nhau được”.

Tại sao chúng ta lại yêu nhau anh nhỉ?Và tại sao em lại yêu anh nữa?Cho đến tận lúc này em cũng chẳng thể nào trả lời được.Nếu những câu hỏi trong tình yêu mà có được lời giải đáp,thì có lẽ em sẽ học được cách ngừng yêu anh mất. Đã có lần em nói em muốn gọi anh là “gió”,vì anh giống như một cơn gió lướt qua cuộc đời em vậy…Chúng mình có chung một sở thích,một người để ngưỡng mộ,và đã từng cùng nhau đến rất nhiều nơi mà chẳng nhận ra nhau.Thật kì lạ anh nhỉ,4 năm…cứ lướt qua nhau lặng lẽ và rồi em chẳng biết anh là ai và anh cũng thế.Đến một ngày ta chính thức gặp nhau,anh xuống ngồi cạnh em trên chuyến xe du lịch,đợi em ở sảnh sân bay,nhắn cho em những tin nhắn quan tâm mỗi ngày…Thật ra chẳng đợi đến lúc anh nói thích em đâu,em nhận ra em thích anh từ khi em post bài “Như một thói quen” lên zalo ý anh…Bạch Dương là đứa hay thay đổi,nhưng lại sống với những thói quen khó từ bỏ…

Có phải cái gì đến nhanh thì đi cũng vội không anh?Giống như tình yêu của anh và em vậy…

Những bất đồng,xích mích cứ lớn dần lên và cả sự xa cách nữa.Em lúc nào cũng nói anh lạnh lùng,tàn nhẫn…còn anh thì không chấp nhận được cái tính trẻ con vô lý và thiếu kiên nhẫn của em…Phải làm sao đây anh,mỗi lúc em càng thấy hoang mang.Bàn tay đó em chẳng thể nắm lấy cũng chẳng thể quay mặt làm ngơ. Bàn tay em cứ đưa ra rồi khựng lại giữa những bơ vơ và lạc lõng. Em chẳng biết làm gì tiếp theo…tiếp tục đi về phía anh hay là trở lại thế giới của mình và chờ đợi người thật sự cần em. Em chẳng thích anh buồn chút nào nên muốn quan tâm anh,muốn nắm lấy tay anh,lôi anh thoát ra khỏi cái thế giới u ám ấy.Em sợ anh chỉ có một mình,sợ anh biến mất rồi em chẳng thể tìm được…Nhưng Yết ạ,hình như khoảng cách ấy thì quá xa mà tay em lại quá ngắn nên em đã cố gắng thật nhiều nhưng vẫn thấy mình vô dụng,biết anh buồn đấy mà không thể làm gì hơn.

Anh,một Thiên Yết lặng im,sống khép mình và chỉ biết giấu những nỗi đau riêng mình.Em muốn biết thật nhiều nhưng anh giấu cũng thật nhiều.Rồi đã có lúc em tự hỏi:”Anh à,liệu có một mai nào đấy,em xa anh không?” Em không rõ.Em chỉ biết nguyên nhân chính khiến em rời bỏ thế giới của một ai đó,một là em không còn khả năng làm người đó cảm thấy vui vẻ,và hai là người không còn cần đến em nữa…chỉ thế thôi!

Và rồi anh nói “Mình dừng lại đi”!Có lẽ cũng là tại em,một đứa tính khí trẻ con và thiếu kiên nhẫn khiến anh chẳng thể chịu nổi.Chúng ta không thể yêu một người nếu những bấp bênh của lòng mình không làm dịu nổi.Lấy đâu ra an tâm nữa để bước tiếp cùng nhau đến những đoạn đường tiếp theo,nên em đồng ý.Và thế là anh và em,chẳng còn là một cặp đôi Thiên Yết và Bạch Dương hoàn hảo nữa…

Không biết có bao giờ anh chạnh lòng nhớ tới em?Có bao giờ anh muốn buông mình đi tìm lại em – một đứa bé trong cung hoàng đạo đã cố chấp níu kéo anh hết lần này đến lần khác.Những kí ức ngày xưa anh thả trôi đi trong khi em vẫn muốn ngược dòng nhặt lại từng mảnh ghép…Em ghét mưa,ghét cả bài hát “Mưa của ngày xưa” mà anh hay bật,nhưng chẳng hiểu sao em vẫn mong mưa đến quay quắt,chẳng hiểu sao vẫn nghe đi nghe lại bài hát của anh đến khi chìm vào trong giấc ngủ…Mưa khiến em cảm thấy chênh vênh,mưa xoay vần những mảnh chông chênh cũng như em chưa bao giờ thấy lòng mình đứng yên từ ngày anh bước tới.Người đi rồi,đừng để ướt nữa,ngày xưa…

Cảm ơn anh,vì đã rời bỏ em…để em nhận ra tình yêu chẳng phải là tất cả và lẳng lặng đi bên nhau chưa bao giờ là hạnh phúc. Em lầm lũi bước theo anh qua tháng ngày những tưởng sự nhàm chán,lạnh lùng của anh cũng không đáng sợ bằng việc chia chúng tôi sợ chia tay,sợ phải từ bỏ thói quen yêu thương một người…Chúng ta từng đi qua những tháng ngày vui vẻ và cũng có những tháng ngày đầy ắp đau thương…Giờ đây,em nhận ra chia tay cũng chỉ là chúng ta không bước chung đường,là trái tim không chung nhịp,là nhớ thương đau đáu vẫn giữ trong tim…

Gửi Anh, Chàng Trai Thiên Bình Của Em…

Vì khác biệt về định hướng cuộc sống, nên khi quen nhau, tôi chưa từng nghĩ anh và tôi sẽ yêu nhau. Nhưng cứ như là sự sắp đặt của số phận, mọi thứ cứ phát triển một cách tự nhiên, tình cảm cứ ngày một lớn dần lên mà ko thể ngăn cản được. Anh chọn cách tiếp cận tôi, ở bên cạnh tôi như một người bạn. Không quá quan tâm, không quá vồn vã. Chỉ là một người bạn nói chuyện phiếm hằng ngày. Từ cậu tớ khách sáo rồi chuyển sang mày tao chí chóe. Gặp nhau thì đánh nhau cãi nhau không ngừng, nhưng có những khi anh lại cùng tôi thức nói chuyện đến sáng, lắng nghe câu chuyện của tôi vì anh biết hôm ấy tôi buồn. Chẳng biết từ lúc nào, anh ấy lại trở nên quen thuộc và không thể thiếu trong cuộc sống của tôi đến như vậy. Yêu thương không thể phủ nhận, cũng ko thể quay đầu cho dù xung quanh có biết bao nhiêu rào cản.

Tôi nhớ, mình nhận lời yêu anh khi trời vào đông. Trời đông thì rét, bàn tay anh lại rất lạnh, lúc nào cũng là mát lạnh. Còn bàn tay tôi thì lại ấm. Mỗi khi anh cầm tay tôi là tôi cứ giãy nảy lên. Nhưng kì thực, tôi không bao giờ muốn buông bàn tay ấy. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng như vậy là chúng tôi sẽ trung hòa lẫn nhau. Không quá nóng, cũng ko quá lạnh…chỉ cần có cả hai, chỉ cần hai bàn tay này nắm thật chặt thì sẽ yên Bình. Tôi chỉ cần mọi thứ êm ả, yên Bình như chính cái tên của anh ấy vậy.

Tôi yêu anh, yêu những cuộc nói chuyện khiến cả hai cười không thể ngậm được miệng lại. Yêu sự thành thật, và thẳng thắn trong mọi vấn đề của hai đứa. Yêu cái cách chúng tôi ở bên nhau, chỉ luôn chăm chăm nhìn cái đồng hồ để níu kéo thêm từng giây từng phút. Có đôi khi, trời đông lạnh mà phi mấy chục cây số chỉ để gặp nhau chốc lát, lè lưỡi trêu chọc, nhìn nhau cười, nắm tay nhau một chút rồi lại đi.

Anh ấy, lúc thì như người lớn, lúc lại như một đứa nhỏ. Bình thường thì luôn nhí nhố, nhắng nhít, đáng yêu nhưng có lúc lại thâm sâu, chững trạc như một người đàn ông trưởng thành. Thật ra, tôi biết, ẩn sâu sau vẻ bề ngoài lí lắc, vui vẻ ấy là một người đàn ông chín chắn, mạnh mẽ và lý trí hơn bao giờ hết. Chưa bao giờ áp đặt hay ép buộc tôi làm bất cứ điều gì. Anh để tôi được tự do theo ý muốn của mình và luôn tôn trọng sở thích hay ý kiến của riêng tôi. Anh mang đến cho tôi một tình yêu mà ở nơi đó, chúng tôi là người bạn để chia sẻ, là người thân để vỗ về, và là người yêu để bao bọc, yêu thương lẫn nhau.

Anh à, chàng trai cung Thiên Bình của em, cảm ơn anh đã đến bên em trong những ngày đông giá buốt này, để trái tim em lại được rung động, được loạn nhịp, được thổn thức trong nỗi nhớ nhung. Dù cách xa nhau, nhưng tim em luôn ấm áp vì em biết anh luôn ở nơi ấy, nhớ và yêu thương em.

Trẻ Em Mọc Kim Ngưu

Nhận dạng một mọc Kim Ngưu trưởng thành tương đối dễ dàng, nhưng nhận dạng một em bé mọc Kim Ngưu mà không có lá số là rất khó, lý do quan trọng là bởi, thường thường 1 mọc Kim Ngưu dù ở độ tuổi nào đi chăng nữa, cứ mở miệng ra là thường nói những câu vô cùng ấu trĩ, ở 1 trình độ mà chúng ta đồng ý với nhau rằng chỉ có trẻ con mới nghĩ ra nổi. Tất nhiên, tôi không phủ nhận có nhiều mọc Kim Ngưu trưởng thành có cái miệng dẻo quẹo, có thể đến đẳng cấp nói ngọt lọt đến xương, với trình độ nói chuyện khiến con kiến ở trong lỗ cũng phải bò ra nghe, nhưng họ không phải là số đông. Tổng kết lại, trong 1 cuộc nói chuyện có bạn và mọc Kim Ngưu thì bạn cứ xác định, 1 là bạn dứt khoát phải coi mọc Kim Ngưu là con nít con nôi mà giao lưu, 2 là… coi chừng mọc Kim Ngưu ấy đang coi bạn là …trẻ con mà giao lưu đó. Tất nhiên, nếu họ âm thầm coi bạn là trẻ con, đã vậy bản thân bạn lại có đủ cơ sở thực tế để chứng minh họ đúng, vậy thì xem ra bạn gặp rắc rối to rồi. Hiển nhiên, nếu thực tế người sai lầm trong vụ này là mọc Kim Ngưu, vậy thì người gặp rắc rối chính là họ. Mọc Kim Ngưu rất coi thường những thứ đồ ngu mà thích tỏ ra nguy hiểm, mặc dù đôi khi chính họ cũng chẳng kém gì. Nhưng muốn mọc Kim Ngưu nhận ra sự khờ dại hay ngu ngốc của mình, đó đúng là 1 chuyện vô cùng rách việc mất thời gian.

Lạc đề thế là đủ, chúng ta quay lại với các em bé mọc Kim Ngưu, chưa trưởng thành và vẫn đang trong giai đoạn hình thành cái gọi là nề nếp. Làm phụ huynh của mọc Kim Ngưu, sớm muộn gì bạn cũng nhận ra rằng, cái gọi là nề nếp vốn định hình từ ngàn xưa trong tư tưởng của bạn chả dùng được vào việc gì khi đối diện với “nhân tài” nhà mình. Và tất cả những gì bạn bắt đầu liên tục yêu cầu cháu nó thực hiện mỗi ngày chỉ bao gọn trong 3 trọng điểm “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” (Nếu cháu nó có mặt trời hay sao kim Thiên Bình thì đỡ khổ cho bạn rồi. Còn nếu không thì, rất có khả năng bạn thường xuyên phải bóp trán mà tự hỏi rốt cục do biến dị ở khâu nào hay tại gen lặn tiềm phục ở đâu, mà trong nhà bạn lại sinh ra được 1 sinh vật … khụ, thô thiển như vậy?)

Nhiều mọc Kim Ngưu sớm được phát hiện là có giọng nói truyền cảm, và được khuyến khích phát triển khía cạnh này để tham gia mấy hội thi kể chuyện diễn cảm hay ngâm thơ, đọc diễn văn, diễn kịch, do vậy có cơ trở thành người của công chúng từ khi còn bé xíu. Trên thực tế trẻ em mọc Kim Ngưu không sợ sân khấu cũng không sợ đám đông, nhất là nếu đó là 1 đám đông tuy xa lạ nhưng đều nhìn cháu nó tươi cười và vỗ tay rầm rầm. (Cái mà mọc Kim Ngưu sợ nhất là cảm giác bị chìm nghỉm trong 1 đám đông không ai nhận ra, đâm ra , khó có thể được tìm thấy) Giả sử vào thời cháu nó còn đi nhà trẻ và lớp cháu diễn kịch chẳng hạn, nếu cháu nó được giao vai chính, dù là vai công chúa ngủ trong rừng xinh đẹp hay cô bé quàng khăn đỏ đáng yêu, hoàng tử tuấn tú hay bác thợ săn dũng cảm, nhất định cháu sẽ hăng hái bừng bừng mà lo lắng từ trang phục cho đến lời thoại, nhưng cứ thử giao cho cháu nó vai cái cây hay tảng đá xem. Trừ phi cả lớp cộng với cả nhà bạn đều khẳng định chưa từng thấy cái cây nào duyên dáng hay tảng đá nào có màu sắc đẹp như thế, hay bất kì lời khen ngợi nào có tính lừa gạt trẻ con hiệu quả khác. Cầm chắc là bé mọc Kim Ngưu sẽ tung hê vở kịch lên luôn.

Đến tuổi đi học, mọc Kim Ngưu chỉ học tốt trong môi trường có khen thưởng và tuyên dương định kì trước lớp. Còn nếu, chẳng hạn cháu đen đủi vớ được 1 cô giáo thường đem những chỗ ngớ ngẩn trong bài kiểm tra của học sinh ra làm trò cười trước lớp thì bệnh chán học có thể phát sinh ngay sau lần cháu nó bị bêu danh đầu tiên. Thực ra trẻ em mọc Kim Ngưu không sợ bị chê bai, nhưng bị chê bai trước đám đông đối với nó là 1 việc quá sức chịu đựng. Mọc Kim Ngưu sợ nhất là bị ý tưởng “mọi người đều coi thường hay cười nhạo mình” đeo bám. Chỉ cần bạn thử 1 lần biến nó thành trò cười trong mắt mọi người xem, đảm bảo từ đó về sau nó sẽ cách xa bạn ít nhất 5m. Mà đối với những người mà mọc Kim Ngưu thậm chí còn không muốn lại gần thì bất kể họ nói gì, nó cũng chẳng nghe lọt tai, dù người đó là bố nó hay mẹ nó thì cũng mặc kệ.

Gia đình lý tưởng trong mắt mọc Kim Ngưu là. Nếu em bé lon ton chạy ra cửa reo lên: “A, bố về!” Thì bố của cháu phải đáp lại bằng nụ cười tươi và tối thiểu cũng phải khen cháu: “Ngoan quá!” Nếu bạn đã về đến nhà mà em bé nhà bạn vẫn đang ì ra trên sofa vừa xem Doraemon vừa ăn Bim Bim, đừng cáu mà hãy gọi thật to lên: “Cục cưng của bố đâu rồi, ra ôm bố cái nào!” Sau đó chúng ta quay lại với kịch bản trước. Các trò hôn má phải rồi hôn má trái, ôm 1 cái hay bay bay 1 cái thì tuỳ tâm tiến hành. Cuối cùng tôi nhắc lại, đây là chuyện cần làm mỗi ngày. Bạn nghĩ sao, thật là 1 mối quan hệ làm người ta sởn hết da gà phải không? Thế nên trong thực tế, không phải ai cũng làm được đâu. Cũng vì vậy, rất nhiều mọc Kim Ngưu khi lớn lên thường nhớ rằng mình có 1 thời thơ ấu không hạnh phúc, cha không yêu, mẹ không thương, anh chị em hờ hững lạnh nhạt. Còn cha mẹ anh chị em của họ mà nghe được tiếng lòng của họ, không chừng sẽ tức ói máu. Oan tình này, 100% là Oan Thị Kính chứ không phải Oan Thị Màu đâu nha.

Mọc Kim Ngưu nếu xuất thân từ 1 gia đình nề nếp tất nhiên là sẽ tao nhã, lịch thiệp, ôn hoà, nhã nhặn, biết điều, miệng lưỡi ngọt ngào dễ thương. Cho nên mũi của nó có thể nhăn lại 1 chút khi ôm bố vừa đi làm về, vì mồ hôi của bố hôi quá, nhưng vì mẹ đã dạy rằng bố đi làm rất vất vả là để có tiền mua đồ ăn ngon cho con, quần áo đẹp cho con, và nhiều điều khác nữa, do vậy cháu nó vẫn có thể lừa mình dối người mà ôm bố 1 cái, thậm chí miễn cưỡng …thơm 1 cái, nhưng sau đó sẽ vô cùng chu đáo mà dẫn bố thẳng hướng phòng tắm đi ngay, thậm chí còn giúp bố lấy quần áo sạch và khăn tắm mới nữa, khụ, thật là ấm hết cả lòng. Còn mọc Kim Ngưu từ 1 gia đình thiếu nề nếp chui ra thì nhất định là không chút biết điều mà be be kêu lên, ghét bỏ bố hôi rình mà đòi ôm mình, thơm mình, thậm chí còn dám ra quân lệnh chưa tắm rửa sạch sẽ bằng xà phòng thơm thì không cho ôm. Haiz, làm phụ huynh của mọc Kim Ngưu mà để bản thân lưu lạc đến trình độ này, có phải bạn cũng bắt đầu ít nhiều nên cảm thấy, mình chẳng khác thì 1 thứ Osin không công, đã hầu hạ dạ vâng đủ điểu rồi mà thậm chí còn phải các thêm tiền để nuôi báo cô nó không?

Thêm 1 lưu ý, cái gọi là đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ của mọc Kim Ngưu không phải là 1 quá trình chủ động, nó đòi hỏi 1 sức ép hay yêu cầu sát sườn, chẳng hạn như ở ví dụ đầy mùi xà phòng thơm ở trên, khi thấy cháu bé mọc Kim Ngưu có dấu hiệu không biết điều, bố hay mẹ cháu phải chấn chỉnh ngay bằng 1 màn phân tích lợi hại thiệt hơn. Nhớ rủ rỉ và dịu dàng mà nói rõ sự buồn khổ, và những tổn thương không nhìn thấy vì hành vi hắt hủi lạnh nhạt của cháu nó, khả năng nó nghe lọt tai sẽ cao hơn. Và thành tựu cuối cùng là 1 suy nghĩ biết điều đã ra đời, khi ấy mọc Kim Ngưu sẽ nhớ nó đinh ninh như ghi nhớ nội dung 1 bài học thuộc lòng, thực ra hoàn toàn là copy lại luận điểm của người đã phân tích lợi hại thiệt hơn cho nó. Thế cho nên nếu đứa con mọc Kim Ngưu nhà bạn lớn lên chẳng thấy biết điều hay có hiếu tý nào, vậy thì đó chắc chắn là lỗi của bạn, ai bảo bạn chỉ nuôi mà không dạy dỗ nó cho cẩn thận vào? Mà kể ra, tôi nói thế khéo có khi bạn cũng cảm thấy oan ức thật. Nào có chuyện bạn không dạy dỗ nó đàng hoàng đâu? Chỉ là mỗi khi nói chuyện phải quấy với nó, giọng của bạn có thể hơi bị cao, mắt của bạn có trợn trắng lên 1 vài lần, lời lẽ của bạn có thể có chút hàm ý đe doạ, hay thậm chí, bạn chỉ đơn giản là làm mặt lạnh và giữ giọng đều đều vô cảm thôi. Thế mà nó dám cho não nó đi nghỉ hè luôn, làm bao nhiêu công giáo dục công dân của bạn đều biến cả thành nước đổ đầu vịt.

Bi kịch của những vị phụ huynh không thể dạy dỗ nổi mọc Kim Ngưu bắt đầu từ 1 sự thật. Ấy là, đa phần trẻ em mọc Kim Ngưu đều học thuộc lòng khá tốt, trừ nhóm la hầu Kim Ngưu, Song Tử và cung 3 ra. Phiền phức chính là, nó mất rất nhiều thời gian mới quên được 1 cái gì đó, cho dù là thứ đó chỉ lỡ đi lạc vào đầu nó mà thôi. Tiếc là dung lượng bộ nhớ của con người hữu hạn, không thể chứa được tất cả mọi thứ, còn mọc Kim Ngưu thì thường thiếu khả năng nắm bắt vấn đề theo nguyên tắc và hệ thống sau đó suy diễn ra thành thông tin khi cần, tóm lại, nó thường thiếu khả năng nén và giải nén thông tin, chính vì vậy, để chống tràn bộ nhớ, mọc Kim Ngưu thường bật lên 1 cơ chế tự vệ bằng cách chỉ để lọt tai những gì mà nó thấy… quen thuộc hoặc cho nó cảm giác thân mật, gần gũi. Bạn biết đấy, thứ quen thuộc tức là đã có trong bộ nhớ sẵn rồi thì không cần phải ghi nhớ thêm lần nữa mà! Còn những thứ đem lại cảm giác thân mật gần gũi chắc là thông tin xuất phát từ thiện ý, tiếp nhận nó, hẳn là không sai. Cách chống tràn bộ nhớ thế này thật cmn hiệu quả phải không? Thế cho nên, đừng ngạc nhiên nếu 1 ngày đẹp trời, bạn chợt nhận ra mọc Kim Ngưu mình quen là 1 thành phần chậm tiến điển hình. Lại chả thế nữa, năng lực học hỏi cái mới gần bằng không cơ mà.

Cũng từ phân tích trên, có thể thấy mọc Kim Ngưu có thể nghe lọt lời của bạn trong 2 trường hợp, bạn nhắc đi nhắc lại cùng 1 câu đủ nhiều, hoặc lời lẽ của bạn nghe thực ấm áp, dịu dàng động lòng người, lại còn có vẻ tràn đầy thiện ý, làm mọc Kim Ngưu vốn đang cố thủ trong kén cũng phải bò ra mà nghe. Chẳng hạn như khi mọc Kim Ngưu đang ủ rũ vì lần thi vào đại học này, cháu nó trượt mất rồi, xét tuyển vào nguyện vọng 1 thiếu nửa điểm. Có thể lúc ấy nó thút thít khóc và nói với bạn. “Con xin lỗi, chắc bố mẹ thất vọng vì con lắm phải không?” Còn bạn dịu dàng ôm nó vỗ về mà bảo rằng: “Ngốc, có gì mà phải khóc? Con đã cố gắng hết sức rồi. Bố mẹ tự hào về con.” Đảm bảo đây là lần đầu tiên nó nghe thấy bạn nói câu này đi, nhưng nhất định là nó nghe lọt tai, không sểnh ra ngoài dù chỉ nửa chữ.

Thế nên, để nuôi dạy thành công 1 mọc Kim Ngưu, thì bất kể con mắt của bạn có nhìn thấy ở cháu nó bao nhiêu là khuyết điểm cần khắc phục, thì bạn vẫn phải tự thôi miên mình rằng con của bạn là 1 đứa bé vô cùng hoàn mĩ, không chê vào đâu được, còn tất cả khuyết điểm nếu có, thực ra đều chỉ là những phẩm chất đang trên đường hoàn thiện dở dang thôi. Bạn không nên chê trách, mà nên khích lệ. Không bao giờ được nói nó làm chưa tốt, mà nên bảo rằng nó làm gần được rồi, chỉ còn thiếu 1 tý xíu xìu xiu thôi (sau đó nhớ dỗ nó làm lại từ đầu, chứ đừng để nó tưởng bạn khuyến khích nó làm gì cũng không cần để ý kết quả). Mà tốt nhất, không nên đặt cho nó những mục tiêu quá cao, mà nên chia nhỏ tiến trình đi tới 1 mục tiêu cao xa ra để tháng tháng ngày ngày, cháu nó đều có thành tích mới để báo cáo và nghe khen thưởng. Tuy mọc Kim Ngưu là thành phần chậm tiến, nhưng chậm tiến không có nghĩa là không tiến. Thậm chí, sự chậm rãi ấy còn hứa hẹn những bước tiến vững chắc mà thong thả. Và dáng vẻ rề rà của nó, không mang hàm ý rằng nó không biết sốt ruột, cho nên nếu bạn ngay từ đầu đặt cho mọc Kim Ngưu nhà mình mục tiêu xa vời quá, mất thì giờ để đạt được quá, thì do quá sốt ruột, cháu nó có thể vứt quách mục tiêu ấy cho nó theo gió lên trời luôn, vì làm mãi, làm mãi vẫn chưa đến được thành công, cho nên vẫn chưa được khen. Trong khi đó, cứ theo tốc độ của nó, cứ đi từng bước nhỏ, rồi cuối cùng cũng đi hết 1 quãng đường dài thôi. Chỉ lưu ý, năng lực định hướng của đa phần mọc Kim Ngưu là có vấn đề, cho nên trên con đường đời ngoằn ngoèo đến độ đích đến ở đâu biết chết liền của 1 mọc Kim Ngưu, 2 khái niệm rất dài và rất xa, trong nhiều trường hợp không thể hợp nhất được.

Và đó là lý do thực sự mà nó cần sự có mặt của bạn trong cuộc đời. Như 1 người hướng đạo từng trải và đầy kinh nghiệm về cuộc sống.

(Người xem 354 lượt, 83 lượt / ngày)

Bạn đang xem bài viết Góc Nhỏ Kim Ngưu: Gửi Tình Đầu Của Em trên website Duongveyeuthuong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!