Top 9 # 12 Chom Sao Va Em Mai La Bao Boi Cua Toi Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Duongveyeuthuong.com

12 Chom Sao Bl Mat Bao Chap 6 Anh Nghi La Anh Trung Tieng Set Cua Em Phan 1

Một vài #Funfact (Series dài kỳ ?) :

1. Thiên Yết thích Bạch Dương hơn Xử Nữ. 2. Bạch Dương rất sợ mấy loại nhiều chân như Gián, Nhện, Rết,…nên nhà lúc nào cũng được cậu dọn sạch sẽ để tránh tụi nó làm ổ. 3. Xử Nữ rất giàu, nhưng lại có sở thích giấu diếm với mọi người mặc dù bị Thiên Yết biết tỏng. 4. Song Tử anh là cái đồ rớt tiết tháo !

1. Thiên Yết thích Bạch Dương hơn Xử Nữ. 2. Bạch Dương rất sợ mấy loại nhiều chân như Gián, Nhện, Rết,…nên nhà lúc nào cũng được cậu dọn sạch sẽ để tránh tụi nó làm ổ. 3. Xử Nữ rất giàu, nhưng lại có sở thích giấu diếm với mọi người mặc dù bị Thiên Yết biết tỏng. 4. Song Tử anh là cái đồ rớt tiết tháo !

=====

‘Anh biết gì không ? Em không trách anh vô tình, mà em trách em bồng bột.’

=====

“A…” Thiên Yết uể oải mở mắt, nửa tỉnh nửa mê nhìn đồng hồ. Đã năm giờ chiều rồi sao ? Cậu, vừa có một giấc mơ về một khoảng hồi ức cũ, lâu lắm rồi tim mới có lại cảm giác bồi hồi như thế.  Thiên Yết nằm đó, nhìn lên trần nhà trắng muốt, hết nhìn bóng đèn tròn treo lủng lẳng lại nhìn sang con thằng lằn đang treo ngược người kế bên, tự ngẫm nghĩ về cuộc đời mình. Nếu-chỉ là nếu-cậu và người đó không kết thúc quá sớm, có thể bây giờ cậu đã không ở đây rồi chăng ? ‘Yết, anh muốn làm một người bình thường, em hiểu cho anh có được không ?’ Vậy anh có nghĩ xem, ai hiểu cho em đây ? ‘Yết, em tốt như vậy, chắc chắn sẽ tìm được người yêu em thật lòng thôi.’ Thật cái rắm ! Vậy trước giờ anh xem tôi là đồ đần à ? ‘Thiên Yết, anh rất tiếc.’ Đi chết đi tên tra nam ! Chà… Thiên Yết tự cười trong lòng, ít nhất là cậu đã cố gắng hết mình duy trì mối quan hệ đó với anh ta suốt ba năm trời Đại Học. Cho đến khi cậu bị hắn ta đá vì muốn sống như một ‘người bình thường’. Tên đó lén cậu quen một cô gái năm hai, hai người bọn họ còn dự định ra trường thì tổ chức đám cưới. Ngày mà cái tên đó, hắn ta chia tay ngay sinh nhật cậu mới ghê cơ, đúng là tên khốn nạn mà ! Tên tra nam thối, ông đây trù ẻo nhà anh sau này con anh cũng cong chứ không thẳng nổi ! Thiên Yết thôi nghĩ ngợi, dù sao cũng hơn một năm trôi qua mất rồi, cậu cũng chẳng còn tâm tình để mà yêu với đương nữa. Sau chuyện chia tay đó, Thiên Yết không hiểu sao ngoài việc học ra thì chẳng còn gì hứng thú tới, liền đâm ra chán đời hẳn. Cậu ngáp ngắn ngáp dài mấy cái, rồi bắt đầu ì ạch leo xuống giường. Phòng của Thiên Yết rất đơn giản, toàn bộ đều là tông đen xám. Một cái giường nhỏ đặt trong góc, cạnh giường kê một chiếc bàn gỗ với một cái bàn phím nhưng lại có nhiều màn hình máy tính, trên tường là một giá sách với vô số thể loại, đối diện là tủ quần áo và một cái cửa sổ quanh năm buông rèm. Do luôn được dọn dẹp cẩn thận nên Thiên Yết khá hài lòng, dù sao cũng là người theo chủ nghĩa ngăn nắp sạch sẽ, lại sống cùng Bạch Dương đảm đang việc nhà khiến cậu càng an tâm bội phần. Nhà bọn họ là một căn hộ có 2 phòng ngủ, một phòng tắm và một căn phòng nhỏ dùng làm chỗ để ngồi thiết kế của Xử Nữ, có thể coi nó là phòng làm việc. Phòng khách liên thông với phòng ăn khá lớn nên đã được Xử Nữ tân trang lại thêm một phòng nhỏ cho Bạch Dương. Căn hộ này là căn có hai phòng đắt nhất cả chung cư, nhưng Xử Nữ đã lưu ý Xà Phu nên ém chuyện này lại. Thiên Yết vật vờ mò vào phòng khách, nhưng chẳng có ai cả. Mọi người đâu cả rồi nhỉ ? Bạch Dương chắc giờ này đang trên đường về, còn Xử Nữ thì chịu, anh ta là con người tuỳ hứng khó nắm bắt, là loại mà cậu rất ghét. Nhưng suy cho cùng cả hai vẫn là anh em ruột, thế mới đau. Cậu gãi đầu rồi vào toilet rửa mặt đánh răng, sau đó nhìn ngắm bản thân trong gương một lúc lâu. Trông đâu tệ lắm đâu ? Râu hơi dài một chút, tóc hơi dài và rối một chút, mắt hơi thâm quầng một chút, tại sao ai cũng lên án cậu thế ? ‘Cạch’ Có tiếng cửa mở, Thiên Yết ló đầu ra ngoài phòng khách, thấy ông anh họ Bạch Dương liền cười tươi. “Anh Yết, em về rồi nè.” “Cừuu, anh muốn ăn gỏi cuống~” Sau một tháng ở cùng, Bạch Dương phát hiện Thiên Yết rất dễ gần mặc dù mặt anh ấy lúc nào cũng lạnh tanh, anh còn đặt biệt danh cho Bạch Dương là ‘Cừu’ nữa, mà dù sao thì Cừu đặt cho một thằng con trai cũng có hơi… Thiên Yết rất thích nhìn thấy vẻ mặt bối rối của đối phương, đặc biệt là Bạch Dương nha. Cừu ta vừa bỏ túi đồ ăn xuống, nghe câu Thiên Yết nói liền vội vàng suy nghĩ. “N-Nhưng hôm nay anh Xử Nữ dặn em phải nấu súp, nếu anh muốn ăn thì mai nha ?” “Ứ ừ, ăn liền.” “Vậy thì chú tự gói mà ăn !” Xử Nữ ngoài cửa bước vào, vẻ mặt chán chường nhìn Thiên Yết đang còn mặc bộ đồ ngủ nũng nịu với Bạch Dương. Anh gai mắt, rất gai mắt. Sau một hồi giáo huấn, cuối cùng cả ba cũng có buổi cơm tối trong vui vẻ – Bạch Dương nghĩ, sau khi rửa bát xong Bạch Dương muốn đi mua ít đồ, Thiên Yết bị ép phải đi theo xách hộ. “Anh đợi em một lát, sẽ xong ngay thôi ạ.” “Ờ…” Thiên Yết đứng trước cửa hàng tiện lợi hóng gió, chung cư cách nơi này 5′ đi bộ, đối diện là một con đê nhỏ nước chảy quanh năm không thấy khô cạn. Gió nổi lên từng cơn, Thiên Yết chỉ mặc ngoài chiếc áo Hoodie mỏng nên bất giác run lên một cái. Lần này là cậu coi thường mẹ thiên nhiên rồi. ‘Bịch’ “Há ?!!!” Có ai đó, đột ngột nhấc bổng cậu lên, còn ôm cậu vào lòng. Tuy cao vừa đúng 1m70 bị cho là thấp hơn các bạn đồng lứa nhưng Thiên Yết vẫn có tự tôn của một thằng đàn ông, cậu đạp cái tên cao kiều kia một cú làm hắn bật ngược ra sau. Thiên Yết nhìn kĩ lại, là người ngoại quốc à ? Tuy vậy cũng đừng hòng Thiên Yết này tha cho. “Tên điên ! Mày nghĩ mày là ai hả ?!” “Người đẹp, tên em là gì ? Anh là Song Tử !” ====Còn tiếp=== Tuôi chỉ thích rắc hint hoy ( ͡° ͜ʖ ͡°)

“A…” Thiên Yết uể oải mở mắt, nửa tỉnh nửa mê nhìn đồng hồ. Đã năm giờ chiều rồi sao ? Cậu, vừa có một giấc mơ về một khoảng hồi ức cũ, lâu lắm rồi tim mới có lại cảm giác bồi hồi như thế. Thiên Yết nằm đó, nhìn lên trần nhà trắng muốt, hết nhìn bóng đèn tròn treo lủng lẳng lại nhìn sang con thằng lằn đang treo ngược người kế bên, tự ngẫm nghĩ về cuộc đời mình. Nếu-chỉ là nếu-cậu và người đó không kết thúc quá sớm, có thể bây giờ cậu đã không ở đây rồi chăng ? ‘Yết, anh muốn làm một người bình thường, em hiểu cho anh có được không ?’ Vậy anh có nghĩ xem, ai hiểu cho em đây ? ‘Yết, em tốt như vậy, chắc chắn sẽ tìm được người yêu em thật lòng thôi.’ Thật cái rắm ! Vậy trước giờ anh xem tôi là đồ đần à ? ‘Thiên Yết, anh rất tiếc.’ Đi chết đi tên tra nam ! Chà… Thiên Yết tự cười trong lòng, ít nhất là cậu đã cố gắng hết mình duy trì mối quan hệ đó với anh ta suốt ba năm trời Đại Học. Cho đến khi cậu bị hắn ta đá vì muốn sống như một ‘người bình thường’. Tên đó lén cậu quen một cô gái năm hai, hai người bọn họ còn dự định ra trường thì tổ chức đám cưới. Ngày mà cái tên đó, hắn ta chia tay ngay sinh nhật cậu mới ghê cơ, đúng là tên khốn nạn mà ! Tên tra nam thối, ông đây trù ẻo nhà anh sau này con anh cũng cong chứ không thẳng nổi ! Thiên Yết thôi nghĩ ngợi, dù sao cũng hơn một năm trôi qua mất rồi, cậu cũng chẳng còn tâm tình để mà yêu với đương nữa. Sau chuyện chia tay đó, Thiên Yết không hiểu sao ngoài việc học ra thì chẳng còn gì hứng thú tới, liền đâm ra chán đời hẳn. Cậu ngáp ngắn ngáp dài mấy cái, rồi bắt đầu ì ạch leo xuống giường. Phòng của Thiên Yết rất đơn giản, toàn bộ đều là tông đen xám. Một cái giường nhỏ đặt trong góc, cạnh giường kê một chiếc bàn gỗ với một cái bàn phím nhưng lại có nhiều màn hình máy tính, trên tường là một giá sách với vô số thể loại, đối diện là tủ quần áo và một cái cửa sổ quanh năm buông rèm. Do luôn được dọn dẹp cẩn thận nên Thiên Yết khá hài lòng, dù sao cũng là người theo chủ nghĩa ngăn nắp sạch sẽ, lại sống cùng Bạch Dương đảm đang việc nhà khiến cậu càng an tâm bội phần. Nhà bọn họ là một căn hộ có 2 phòng ngủ, một phòng tắm và một căn phòng nhỏ dùng làm chỗ để ngồi thiết kế của Xử Nữ, có thể coi nó là phòng làm việc. Phòng khách liên thông với phòng ăn khá lớn nên đã được Xử Nữ tân trang lại thêm một phòng nhỏ cho Bạch Dương. Căn hộ này là căn có hai phòng đắt nhất cả chung cư, nhưng Xử Nữ đã lưu ý Xà Phu nên ém chuyện này lại. Thiên Yết vật vờ mò vào phòng khách, nhưng chẳng có ai cả. Mọi người đâu cả rồi nhỉ ? Bạch Dương chắc giờ này đang trên đường về, còn Xử Nữ thì chịu, anh ta là con người tuỳ hứng khó nắm bắt, là loại mà cậu rất ghét. Nhưng suy cho cùng cả hai vẫn là anh em ruột, thế mới đau. Cậu gãi đầu rồi vào toilet rửa mặt đánh răng, sau đó nhìn ngắm bản thân trong gương một lúc lâu. Trông đâu tệ lắm đâu ? Râu hơi dài một chút, tóc hơi dài và rối một chút, mắt hơi thâm quầng một chút, tại sao ai cũng lên án cậu thế ? ‘Cạch’ Có tiếng cửa mở, Thiên Yết ló đầu ra ngoài phòng khách, thấy ông anh họ Bạch Dương liền cười tươi. “Anh Yết, em về rồi nè.” “Cừuu, anh muốn ăn gỏi cuống~” Sau một tháng ở cùng, Bạch Dương phát hiện Thiên Yết rất dễ gần mặc dù mặt anh ấy lúc nào cũng lạnh tanh, anh còn đặt biệt danh cho Bạch Dương là ‘Cừu’ nữa, mà dù sao thì Cừu đặt cho một thằng con trai cũng có hơi… Thiên Yết rất thích nhìn thấy vẻ mặt bối rối của đối phương, đặc biệt là Bạch Dương nha. Cừu ta vừa bỏ túi đồ ăn xuống, nghe câu Thiên Yết nói liền vội vàng suy nghĩ. “N-Nhưng hôm nay anh Xử Nữ dặn em phải nấu súp, nếu anh muốn ăn thì mai nha ?” “Ứ ừ, ăn liền.” “Vậy thì chú tự gói mà ăn !” Xử Nữ ngoài cửa bước vào, vẻ mặt chán chường nhìn Thiên Yết đang còn mặc bộ đồ ngủ nũng nịu với Bạch Dương. Anh gai mắt, rất gai mắt. Sau một hồi giáo huấn, cuối cùng cả ba cũng có buổi cơm tối trong vui vẻ – Bạch Dương nghĩ, sau khi rửa bát xong Bạch Dương muốn đi mua ít đồ, Thiên Yết bị ép phải đi theo xách hộ. “Anh đợi em một lát, sẽ xong ngay thôi ạ.” “Ờ…” Thiên Yết đứng trước cửa hàng tiện lợi hóng gió, chung cư cách nơi này 5′ đi bộ, đối diện là một con đê nhỏ nước chảy quanh năm không thấy khô cạn. Gió nổi lên từng cơn, Thiên Yết chỉ mặc ngoài chiếc áo Hoodie mỏng nên bất giác run lên một cái. Lần này là cậu coi thường mẹ thiên nhiên rồi. ‘Bịch’ “Há ?!!!” Có ai đó, đột ngột nhấc bổng cậu lên, còn ôm cậu vào lòng. Tuy cao vừa đúng 1m70 bị cho là thấp hơn các bạn đồng lứa nhưng Thiên Yết vẫn có tự tôn của một thằng đàn ông, cậu đạp cái tên cao kiều kia một cú làm hắn bật ngược ra sau. Thiên Yết nhìn kĩ lại, là người ngoại quốc à ? Tuy vậy cũng đừng hòng Thiên Yết này tha cho. “Tên điên ! Mày nghĩ mày là ai hả ?!” “Người đẹp, tên em là gì ? Anh là Song Tử !” ====Còn tiếp=== Tuôi chỉ thích rắc hint hoy ( ͡° ͜ʖ ͡°)

12 Chom Sao Va Vung Dat Cua Yeu Vuong Gtnv Phan Dien

Là hoa sen tinh , là thuộc hạ của Lục đại tiên nữ ( Lục đại tiên nữ là 6 sao nữ kiếp trước , à còn các sao nam là Lục đại tướng quân của Thiên đình nha ) nhưng bà lại phản bội mấy các sao nữ , bà cấu kết với Nhị lang thần hãm hại Lục đại tiên nữ . Bà vốn là yêu vương nhưng do trọng thương nặng bà phải tìm nơi tu dưỡng để hồi phục pháp lực nên bà đã tạm giao chức vụ yêu vương cho hắc hỉ ( là hắc đại vương đó ) một thời gian , trong khi mình đi tu dưỡng .Tộc : hoa sen tinh

1 . Quỷ diện quan âmLà hoa sen tinh , là thuộc hạ của Lục đại tiên nữ ( Lục đại tiên nữ là 6 sao nữ kiếp trước , à còn các sao nam là Lục đại tướng quân của Thiên đình nha ) nhưng bà lại phản bội mấy các sao nữ , bà cấu kết với Nhị lang thần hãm hại Lục đại tiên nữ . Bà vốn là yêu vương nhưng do trọng thương nặng bà phải tìm nơi tu dưỡng để hồi phục pháp lực nên bà đã tạm giao chức vụ yêu vương cho hắc hỉ ( là hắc đại vương đó ) một thời gian , trong khi mình đi tu dưỡng .Tộc : hoa sen tinh

2 . Hắc đại vươngLà đệ đệ kết nghĩa với quỷ diện quan âm . Ông được quỷ diện quan âm trao cho chức vụ yêu vương tạm thời , nhưng thật bất ngờ Linh Thiên Hoang đã lấy yêu vương lệnh tiễn từ tay ông .Tộc : kiến tinh

2 . Hắc đại vươngLà đệ đệ kết nghĩa với quỷ diện quan âm . Ông được quỷ diện quan âm trao cho chức vụ yêu vương tạm thời , nhưng thật bất ngờ Linh Thiên Hoang đã lấy yêu vương lệnh tiễn từ tay ông .Tộc : kiến tinh

3 . Thiên trinhLà người phụ nữ ( phản bội ) của Hắc đại vương . Tỉ tỉ của Ngô tà . Cô và Ngô tà là thuộc hạ của Hắc đại vương . Cô từng là xứ giả của tộc hồ ly Tộc : Tằm tinh

3 . Thiên trinhLà người phụ nữ ( phản bội ) của Hắc đại vương . Tỉ tỉ của Ngô tà . Cô và Ngô tà là thuộc hạ của Hắc đại vương . Cô từng là xứ giả của tộc hồ lyTộc : Tằm tinh

4 . Ngô tàLà đệ đệ của Thiên trinh Tộc : Tằm tinh

4 . Ngô tàLà đệ đệ của Thiên trinhTộc : Tằm tinh

Fanfiction 12 Chom Sao Cau Vong Voi 12 Sac Mau Chuong 6 Tinh Cam Cua Em

 Xử Nữ như muốn gục xuống ngay lập tức, thật đáng sợ, sao hơi nước tự nhiên lại biến thành người thế này? Con bé vốn sợ ma đâu có kém mấy đứa bạn đâu má ơi!

 - Bình tĩnh đi, ta đâu có lấy mạng nhà ngươi.  Người con gái đó với mái tóc đen tuyền, trông khá giống Bạch Dương. Cô ta có thể lơ lửng trên không một cách kỳ lạ, khuôn mặt đẹp như thiên sứ, nhưng lại không có nỗi một nụ cười. Đôi mắt người đó xanh như bầu trời, gợi lên cảm giác bao la và rộng lớn.   - Ta chỉ muốn nói… tránh xa tất cả mọi đàn ông trên thế giới này ra. Ngươi nên nhớ, chúng ta đã có giao ước rồi đó.  Cô ta nói, đoạn bay đến nhẹ nâng cằm Xử Nữ, bây giờ mới thấy rõ khuôn mặt hoa lệ của cô, nhưng dường như nó trắng bệt, hệt như một người đã chết. Dứt lời, cô ta cũng biến mất, không gian lạnh lẽo lại trở về.  - Ơ…   Khuôn mặt Xử Nữ vẫn còn vương vấn lại sự sợ hãi ban nãy. Ý cô ta… là gì chứ?  . . .   [ 1:40 am ]  Xử Nữ cuối cùng cũng tìm được đường ra, thấp thoáng trong mắt cô là ánh đèn ngoài tòa nhà. Xử Nữ không nghĩ gì nữa, vội vàng chạy ra ngoài.  …  Mặt ai nấy đều bàng hoàng khi thấy cô trở ra, Cự Giải và Song Tử cũng vừa bước ra từ đó, khuôn mặt họ hiện lên chút rạng rỡ.   Kim Ngưu không chờ gì nữa, ngay lập tức chạy đến ôm cô. Miệng không ngừng mấp máy câu: “Mừng trở về!”  - Vậy còn đám bạn của anh thì sao? – Ma Kết thắc mắc, quay sang hỏi Song Tử. Khuôn mặt cô hiện lên chút nghi ngờ ông anh của mình.  - À… Ờ… Thiệt ra chúng nó không đi theo… – Song Tử gãi đầu, cười gượng. Thật sự thì anh cũng sợ nếu đứa em của mình giận lên, nó chắc chắn sẽ băm anh ra làm trăm mảnh cho xem.  Ma Kết tạch lưỡi, đoạn dùng tay véo tai ông anh cứng đầu của mình, khiến cho Song Tử đau điếng.  - Cái con nhỏ này, bỏ ra! – Anh gạt tay Ma Kết, không quên thưởng cho cô một cái véo mặt. Và cứ thế tụi nó choảng nhau.   Mấy đứa xung quanh thì đứng xem kịch rồi cười, chỉ riêng Kim Ngưu hình như đang lo lắng chuyện gì đó.  . . .  Chuyến đi này đã kết thúc sau khi Xử Nữ trở về khách sạn, chúng nó dọn đồ quanh trở lại thành phố. Sau vụ việc này chắc chắn sẽ có rất nhiều tai tiếng về công ty của cha Kim Ngưu, năm đứa kia cũng thấy khá có lỗi về chuyện này.   Xử Nữ dự định sẽ đứng ra giải quyết vụ việc này giùm con bạn, cơ mà con Trâu cứng đầu đã chỉ cười hiền rồi dịu dàng bảo: “Chuyện này của tao.” Biết làm sao được, nó một khi đã quyết là sẽ làm.   . . .   Thời gian sau, tình hình cũng chẳng khá hơn, Kim Ngưu một mình một thân chạy khắp nơi để giải thích với đám nhà báo phiền phức. Cô gần như cũng sắp kiệt sức vì mấy vụ rắc rối này, cũng chỉ mong mọi thứ qua cho nhanh.  Sau khi về đến nhà, Kim Ngưu nằm gục xuống sofa, ôm đầu gối. Ngày nào cũng như ngày nào, rõ phiền phức mà. Còn đám bạn thì không thể nhờ chúng nó được, sau vụ Xử Nữ mất tích ở nhà hoang, hẳn tụi nó đứa nào cũng đã rất mệt.   Suy cho cùng, Kim Ngưu vẫn là một đứa nghĩ cho bạn bè nhiều hơn cả bản thân mình. Gần đây bố mẹ cũng thông báo về người hôn phu của cô, thật sự mọi thứ rối tới nỗi không còn hướng để giải quyết nữa. Nhưng tiếc thay Kim Ngưu lại ích kỷ, không muốn cho ai biết nỗi buồn của mình.  Chỉ cần ngủ thôi… Chắc chắn mọi thứ rồi sẽ ổn.  . . .   [Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ đông]  Hôm nay cũng là một ngày khá bận rộn đối với cô, mọi vấn đề từ một tuần trước vẫn chưa giải quyết xong. Đang ngồi nhâm nhi ly cà phê với vị yêu thích thì điện thoại của cô run lên, Kim Ngưu lấy móc điện thoại từ túi ra, quan sát cái tên trên màn hình.  ”Bố.” – Một cụm từ trống rỗng.  Sau vài phút thất thần, cô quyết định đưa điện thoại lên tai và nghe.  - Alo? – Giọng nói từ bên kia đầu dòng vang lên, mang theo chút áp lực và nghiêm túc. Giám đốc của một công ty nổi tiếng có khác.  - Bố gọi con có việc gì? – Kim Ngưu rời khỏi bàn làm việc cùng một đống hồ sơ, cô biết đến bên cái ghế sofa đặt sát tường, ngồi phịch xuống.  - Chuyện tai tiếng đó, thế nào rồi? – Người đàn ông đó vẫn giữ nguyên phong độ, kể cả khi đang nói chuyện với đứa con gái cưng của mình.  - Tạm thời sẽ không có gì lớn chuyện đâu ạ, hẳn là mai bố sẽ về sau chuyện công tác nhỉ? – Dù đang rất mệt mỏi, Kim Ngưu vẫn cố giữ thái độ vui vẻ.  - À, chồng tương lai của con cũng sẽ về vào ngày mai đó. – Người đó nói, giọng nói dứt khoác, không chút thương tiếc.  - Cái gì cơ? – Kim Ngưu thất thần hỏi, cô chẳng hề nghe gì về tin này cả.  - Mai người đó sẽ về, con cứ chờ đi, chắc chắn con sẽ phải vừa lòng thôi.  Người đàn ông đó không cho cô trả lời, lạnh lùng tát chiếc điện thoại đi. Kim Ngưu vẫn còn chưa giữ được bình tĩnh sau khi nghe thông báo này. Không hiểu vì sao mà trong lòng cô dâng lên cảm giác khó chịu, đau thắt, … Nó cô đơn hơn bao giờ hết.   ” Bố không bao giờ nghĩ cho con.  Ông luôn muốn mọi thứ theo lệnh của bản thân.  Bố à…  Con yêu Song Tử, chứ không phải bất kỳ ai. “  - – – – -   - Hình trên của bạn Xử Nữ ha.

– Bình tĩnh đi, ta đâu có lấy mạng nhà ngươi. Người con gái đó với mái tóc đen tuyền, trông khá giống Bạch Dương. Cô ta có thể lơ lửng trên không một cách kỳ lạ, khuôn mặt đẹp như thiên sứ, nhưng lại không có nỗi một nụ cười. Đôi mắt người đó xanh như bầu trời, gợi lên cảm giác bao la và rộng lớn. – Ta chỉ muốn nói… tránh xa tất cả mọi đàn ông trên thế giới này ra. Ngươi nên nhớ, chúng ta đã có giao ước rồi đó. Cô ta nói, đoạn bay đến nhẹ nâng cằm Xử Nữ, bây giờ mới thấy rõ khuôn mặt hoa lệ của cô, nhưng dường như nó trắng bệt, hệt như một người đã chết. Dứt lời, cô ta cũng biến mất, không gian lạnh lẽo lại trở về. – Ơ… Khuôn mặt Xử Nữ vẫn còn vương vấn lại sự sợ hãi ban nãy. Ý cô ta… là gì chứ? . . . [ 1:40 am ] Xử Nữ cuối cùng cũng tìm được đường ra, thấp thoáng trong mắt cô là ánh đèn ngoài tòa nhà. Xử Nữ không nghĩ gì nữa, vội vàng chạy ra ngoài. … Mặt ai nấy đều bàng hoàng khi thấy cô trở ra, Cự Giải và Song Tử cũng vừa bước ra từ đó, khuôn mặt họ hiện lên chút rạng rỡ. Kim Ngưu không chờ gì nữa, ngay lập tức chạy đến ôm cô. Miệng không ngừng mấp máy câu: “Mừng trở về!” – Vậy còn đám bạn của anh thì sao? – Ma Kết thắc mắc, quay sang hỏi Song Tử. Khuôn mặt cô hiện lên chút nghi ngờ ông anh của mình. – À… Ờ… Thiệt ra chúng nó không đi theo… – Song Tử gãi đầu, cười gượng. Thật sự thì anh cũng sợ nếu đứa em của mình giận lên, nó chắc chắn sẽ băm anh ra làm trăm mảnh cho xem. Ma Kết tạch lưỡi, đoạn dùng tay véo tai ông anh cứng đầu của mình, khiến cho Song Tử đau điếng. – Cái con nhỏ này, bỏ ra! – Anh gạt tay Ma Kết, không quên thưởng cho cô một cái véo mặt. Và cứ thế tụi nó choảng nhau. Mấy đứa xung quanh thì đứng xem kịch rồi cười, chỉ riêng Kim Ngưu hình như đang lo lắng chuyện gì đó. . . . Chuyến đi này đã kết thúc sau khi Xử Nữ trở về khách sạn, chúng nó dọn đồ quanh trở lại thành phố. Sau vụ việc này chắc chắn sẽ có rất nhiều tai tiếng về công ty của cha Kim Ngưu, năm đứa kia cũng thấy khá có lỗi về chuyện này. Xử Nữ dự định sẽ đứng ra giải quyết vụ việc này giùm con bạn, cơ mà con Trâu cứng đầu đã chỉ cười hiền rồi dịu dàng bảo: “Chuyện này của tao.” Biết làm sao được, nó một khi đã quyết là sẽ làm. . . . Thời gian sau, tình hình cũng chẳng khá hơn, Kim Ngưu một mình một thân chạy khắp nơi để giải thích với đám nhà báo phiền phức. Cô gần như cũng sắp kiệt sức vì mấy vụ rắc rối này, cũng chỉ mong mọi thứ qua cho nhanh. Sau khi về đến nhà, Kim Ngưu nằm gục xuống sofa, ôm đầu gối. Ngày nào cũng như ngày nào, rõ phiền phức mà. Còn đám bạn thì không thể nhờ chúng nó được, sau vụ Xử Nữ mất tích ở nhà hoang, hẳn tụi nó đứa nào cũng đã rất mệt. Suy cho cùng, Kim Ngưu vẫn là một đứa nghĩ cho bạn bè nhiều hơn cả bản thân mình. Gần đây bố mẹ cũng thông báo về người hôn phu của cô, thật sự mọi thứ rối tới nỗi không còn hướng để giải quyết nữa. Nhưng tiếc thay Kim Ngưu lại ích kỷ, không muốn cho ai biết nỗi buồn của mình. Chỉ cần ngủ thôi… Chắc chắn mọi thứ rồi sẽ ổn. . . . [Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ đông] Hôm nay cũng là một ngày khá bận rộn đối với cô, mọi vấn đề từ một tuần trước vẫn chưa giải quyết xong. Đang ngồi nhâm nhi ly cà phê với vị yêu thích thì điện thoại của cô run lên, Kim Ngưu lấy móc điện thoại từ túi ra, quan sát cái tên trên màn hình. “Bố.” – Một cụm từ trống rỗng. Sau vài phút thất thần, cô quyết định đưa điện thoại lên tai và nghe. – Alo? – Giọng nói từ bên kia đầu dòng vang lên, mang theo chút áp lực và nghiêm túc. Giám đốc của một công ty nổi tiếng có khác. – Bố gọi con có việc gì? – Kim Ngưu rời khỏi bàn làm việc cùng một đống hồ sơ, cô biết đến bên cái ghế sofa đặt sát tường, ngồi phịch xuống. – Chuyện tai tiếng đó, thế nào rồi? – Người đàn ông đó vẫn giữ nguyên phong độ, kể cả khi đang nói chuyện với đứa con gái cưng của mình. – Tạm thời sẽ không có gì lớn chuyện đâu ạ, hẳn là mai bố sẽ về sau chuyện công tác nhỉ? – Dù đang rất mệt mỏi, Kim Ngưu vẫn cố giữ thái độ vui vẻ. – À, chồng tương lai của con cũng sẽ về vào ngày mai đó. – Người đó nói, giọng nói dứt khoác, không chút thương tiếc. – Cái gì cơ? – Kim Ngưu thất thần hỏi, cô chẳng hề nghe gì về tin này cả. – Mai người đó sẽ về, con cứ chờ đi, chắc chắn con sẽ phải vừa lòng thôi. Người đàn ông đó không cho cô trả lời, lạnh lùng tát chiếc điện thoại đi. Kim Ngưu vẫn còn chưa giữ được bình tĩnh sau khi nghe thông báo này. Không hiểu vì sao mà trong lòng cô dâng lên cảm giác khó chịu, đau thắt, … Nó cô đơn hơn bao giờ hết.- – – – – – Hình trên của bạn Xử Nữ ha.

12 Chom Sao Va Thoi Hoc Sinh Chap 3

12 Chom Sao Va Thoi Hoc Sinh Chap 3

* Ở lớp 10S * Trong lớp có 2 cửa ra vào , 6 cửa sổ , 1 kệ sách , 1 tủ đựng đồ dùng , 1 hàng móc để móc áo , 3 dãy bàn , một cái bảng to 18 học sinh . Diện tích lớp này rộng gấp đôi lớp khác luôn đó . Lớp này có 18 học sinh mà còn hơn cái chợ . Cả lớp đang quẩy thì bảo bảo mở cửa ……… – Cô vô tụi bây ơi . Sau câu nói cả lớp ngồi im re , bảo bảo thấy lạ nên bước vào , cả lớp được một phen hú día . Đảo mắt một vòng quanh lớp , giải nhi thấy bóng dáng quen thuộc , một người con trai ngồi gục đầu trên bàn , cô la lên : – Anh song ngư ! Ngư ca nghe thấy , ngước mặt lên , chạy lại ôm chầm cô gái trước mặt . Vì kế bên ngư đã có song ca ngồi rồi nên giải nhi đành phải ngồi với bình nhi vậy . ( bình nhi là thiên bình nha ) . Cánh cửa lại mở , một giáo viên nữ bước vào . ( cô vào mà tụi nó mỗi đứa một việc như ko có chuyện gì xảy ra ) . Bà cô bả bực mình quá , bả quát lớn: – Cái lớp này trật tự coi . Các học sinh dừng hoạt động ngồi đại vào chỗ nào đó . Cô tiếp tục nói : – Cô tên tuyết nhi , cô sẽ là gvcn của các em trong năm nay , cô dạy môn toán . Nói tiếp : – Bây giờ cô sẽ xếp chỗ , bạn giỏi ngồi với bạn trung bình , hai bạn khá ngồi với nhau . Riêng bạn bảo bình loại giỏi sẽ ngồi với bạn cự giải loại khá . Đây là sơ đồ lớp: – ma kết và bạch dương ngồi bàn đầu dãy sát cửa sổ . – gia linh và thiên hưng ngồi bàn hai dãy sát cửa sổ . – kim ngưu và thiên yết ngồi bàn cuối dãy sát cửa sổ . – đức minh và hải yến ngồi bàn đầu dãy giữa . – song ngư và thiên bình ngồi bàn hai dãy giữa . – cự giải và bảo bình ngồi bàn cuối dãy giữa . – nhân mã và xử nữ ngồi bàn đầu dãy kế cửa ra vào . – song tử và sư tử ngồi bàn hai dãy kế cửa ra vào . – hoàng nam và phương uyên ngồi bàn cuối dãy kế cửa ra vào . – Cô nói hết rồi bây giờ các em tự học cô đi đây . Bye . Câu nói kết thúc cũng lúc bà cô biến mất . Cái lớp bắt đầu trở nên ồn ào . – Ê từng đứa lên giới thiệu đê . mã mã nói – Ừm . Đồng thanh – tui là lớp trưởng diêm ma kết mong mọi người giúp đỡ . – mị là ngô bạch dương , đi chơi nhớ kêu nha . – mình là phương gia linh , mong m.n chiếu cố . – anh đây là nguyễn thiên hưng , cần giúp đỡ cứ gọi . – lãnh thiên yết là tôi . ( dạ vâng , câu nói dài đến đáng sợ ) – chào , tớ là liên kim ngưu , có đồ ăn ngon cứ gọi tớ . – chào , tớ là con trai độc nhất của lâm gia , lâm bảo bình . Ai muốn làm chuột bạch cứ gọi mình . – xin chào mọi người , mình là phan cự giải . Nhìn mình vậy thôi chứ nếu ai bị ăn hiếp cứ gọi mình xử dùm cho . – yếu mà ra trò . Chào , tớ là phan song ngư khiêm anh trai cự giải , mong giúp đỡ . – mình là tạ thiên bình xinh đẹp . Ai muốn trang điểm thì gọi mình nha – mình là thiên đức minh rất vui được làm quen . – xin chào, tớ là nhu hải yến . Mong được chiếu cố . – hello everybody , tớ là dương nhân mã . Đi chỗ nào thú vị nhớ kêu tui là được . – xin chào , tui là lớp phó kim xử nữ , rất vui được làm quen và mong được chỉ giáo. – hello , anh đây là long song tử đập troai nhất hành tinh . Có gì nhớ phone cho mình nha , nhất là mấy girl đó . Song tử kết thúc câu nói bằng cái nháy mắt và nụ cười sát gái đã làm mọi người thi nhau nôn ói một cách nhiệt tình . – tớ là hạ sư tử , bạn thân của bạch dương . Mong được cố chiếu . – chào , tớ là lê hoàng nam , cần giúp đỡ cứ gọi – xin chào tớ là hoàng phương uyên . Tớ hơi nhát nên mong mọi người giúp đỡ . – tất nhiên . Xử nữ nói mắt ko rời khỏi quyển sách . Sau phần giới thiệu rồi . Ta đi xem từng bàn nha . ♤ Ma kết – bạch dương ♧ Dương nhi đang vui vẻ nói chuyện trong khi kết ca đang chăm chỉ học bài . ( bàn này chán quá , đi tiếp bàn khác ) ⊙ Gia linh – thiên hưng ■ Thiên hưng vốn ít nói chuyện và đang bận nghe nhạc. Còn gia linh thì đang……. ngủ . – Gia linh . _ thiên hưng khẽ kêu . Gia linh nghe thấy ngốc đầu lên , nhìn anh : – tớ ngủ gục sao ? – ừm , mới đây thôi . Bộ tối qua cậu thức khuya hả ? – đúng vậy . Cứ nghĩ mai khai giảng là tớ ko ngủ được . _ cô vừa nói vừa cười làm cậu ngay người ra luôn . Vậy là cả hai ngồi tám chuyện trên trời dưới đất tùm lum luôn . ◇ Kim ngưu – thiên yết ♡ Ngưu nhi đang ăn còn yết yết đang chăm chú nhìn vào điện thoại . Lâu lâu anh lại lên tiếng : ” cho tui miếng bánh coi .” – Anh muốn ăn thì tự đi mua đi . – Cô nói nhiều quá , ăn quoài sau này mập ế đó , tui ăn phụ cho . Nói rồi anh thảnh nhiên quơ bánh của cô ăn . Còn cô thì ngở ngàng vì lần đầu thấy anh nói một câu dài đến vậy . ¤ Đức minh – hải yến ☆ Hai đứa này đang ngồi chơi ca rô , chán quá à ! # Song ngư – thiên bình $ Anh ngư ngư nhà ta đang ngồi làm vật thí nghiệm cho bình nhi make up . Ảnh hiền lắm mà đang bận mơ mộng nên ngồi im re hà . ¥ Xử nữ – nhân mã – song tử – sư tử ₩ Xử nữ đang ngồi đọc sách , còn ba anh chị kia đang ngồi bàn cái gì đó bí mật lắm ! Còn bàn cuối đây 《 Bảo bình – cự giải 》 Cự giải đang nằm nghiêng đầu xuống bàn nhìn bảo ca chế thuốc . Cô ko hiểu tại sao cô lại có cảm giác lạ mỗi khi ở gần anh . Cô đang chìm vào dòng suy nghĩ bỗng giọng nói của anh cất lên kéo cô ra : – Cậu mau ngồi dậy giúp tớ đi ! – Ừm ! Vậy là hai người họ pha pha chế chế cái gì đó và ” BÙM ” một âm thanh ” xao động lòng người ” với âm lượng ” nhỏ nhẹ ” vang lên . Và nó đã làm cho : ma kết đang học bài phải quay người xuống xem , kim ngưu đang ăn thì bị sặc , thiên yết đang cầm điện thoại thì quăng luôn cái điện thoại xuống đất , đức minh và hải yến đang đánh ca rô thì làm rớt luôn cây bút , song ngư đang mơ thì vỡ mộng luôn , còn chị bình bị giật mình nên quệt một đường trên mặt anh ngư luôn , những con người còn lai cũng phải dừng ” công việc ” quay xuống nhìn hai đứa ” tội phạm ” . Cả bọn nhìn hai đứa này xong ôm bụng lăn ra đất mà cười . Đến cả yết , xử và kết cũng phải nhết mép cười . Bảo bảo thấy vậy nhìn qua mặt cua rồi cười lớn , cô bực mình đứng lên cãi lại : ” tất cả là tại anh đó . Tui GHÉT anh . ” Cô cố tình nhấn mạnh chữ ghét rồi chạy đi mất . Thấy vậy anh cũng chạy theo để xin lỗi . Cùng lúc đó , tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi cũng vang lên . Cự giải đi trước với bộ mặt dỗi hờn , còn bảo bình cứ đi sau bám sát giải nhi . Đi đến đâu pan cuồng của bảo bảo lại la hét um sùm đến đó . Rồi giải nhi xuống căn tin – nơi có 16 con người đang đợi sẵn . Giải nhi vào gia nhập với hội nữ còn bảo bảo cũng vào tụ hội chung luôn . * ở hội nam * Để phá tan không khí im lặng đến rợn người , Thiên hưng lên tiếng hỏi : – sao rồi , xin lỗi cự giải được chưa ? – chưa . _ bảo ca trả lời Tình hình đang căng thẳng mà ngư ngư còn phán một câu thêm dầu vào lửa : – giải nhi giận dai lắm đấy , con bé ghét nhất là bị người khác cười vào mặt mình vậy đó . Chết bảo bình rồi . Bảo bảo nghe vậy thở dài . Rồi họ cùng nhau im lặng luôn .