Top 10 # Sư Tử Gửi Thiên Yết Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Duongveyeuthuong.com

Thiên Yết Gửi Ma Kết !!

Ma kết yêu dấu à !! vừa tròn 3 năm tớ thích cậu rồi đấy,trong 3 năm tớ sống ấp ủ với tình cảm nhỏ bé dành cho cậu. Thiên yết như tớ, một cô nàng lạnh lẽo, nhút nhát,kiệm lời đã bị cậu làm tan chảy mất rồi. Cậu là ma kết vui vẻ hài hước, cơ mà sau những lúc cười cười nói nói cậu đang cảm thấy rất đơn độc đúng không.. tớ biết cả chứ, cậu không biết là tớ quan tâm cậu nhiều thễ nào đâu, ..

Năm đầu tiên, 2012-2013..

cậu biết không ? khi tớ gặp cậu lần đầu tiên ,tớ chợt nhận ra ánh mắt ấy, khuôn mặt ấy cả giọng nói ấy đều rất quen thuộc, tất cả về cậu đều rất quen thuộc với tớ. Mỗi lần ở gần cậu, tim tớ như se lại khiến tớ không thể thở. Mọi thứ giữa tớ và cậu làm đều có một khoảng cách, tớ sẽ không quên lần đầu tớ gặp cậu…

Năm thứ 2, 2013-2014

Khoảng cách giữ chúng ta như vừa rút ngắn lại thì phải cậu nhỉ? và dường như cậu cũng cố gắng cho khoảng cách ấy hẹp lại thì phải, nhưng mà tớ cũng không chắc vì lúc nào cậu bắt chuyện với tớ cũng là về một ai khác hay là cho cậu mượn thứ này, thứ nọ, cậu biết là tớ buồn lắm không. Nhưng trong thời gian này, do sự vô tâm của cậu nên tớ đã cố gắng từ bỏ, 2 tuần không nhắn tin, không nói chuyện, không còn xem cung cho cậu mỗi lần bói 12 chòm sao nữa,.. cố gắng tìm người khác để thích nhưng quả thật tình cảm thì chẳng thể kềm chế được..

Năm 3, 2014-2015 ..

Khoảng cách đang được rút lại rồi cậu nhỉ? cơ mà nếu chẳng có tình cảm gì với tớ,tốt nhất đừng đổi xử dịu dàng với tớ làm gì, càng làm tớ càng ‘ảo tưởng’ cậu thích tớ thôi. Giờ đây, tớ ước gì cậu không phải là người đầu tiên tớ nhìn thấy hôm ấy, không phải là người cùng đi cùng trò chuyện trên phố với tớ, cùng ngắm cảnh hoàng hôn trên bãi biển, cùng nghe cùng hát vu vơ ca khúc nhạc, cùng uống nước và trêu ghẹo nhau mặc dù tớ rất kiệm lời thậm chí là cùng đi shooping đến cạn túi cơ mà! .. hi vọng ta chẳng có những kỷ niệm tươi đẹp như chỉ mới xảy ra ngày hôm qua, à cơ mà những kỉ niệm đó … chắc chỉ có tớ cảm nhận là vui thôi cậu nhỉ ?? vì cậu luôn có ” cô gái ” đó cơ mà, xung quanh cậu có rất rất nhiều người sẵn sàng vì cậu mà rơi nước mắt, vì cậu mà chịu được đau khổ chứ không phải chỉ mình tớ đâu. Với cái tính của cậu lúc nào cũng cho là mình đúng, cậu luôn bướng bỉnh cãi lại bất cứ ai cho là cậu sai, cậu cũng muốn tra tấn người khác bằng những danh sách câu hỏi của cậu, nói chuyện với cậu chỉ khiến tớ áp lực thôi, cơ mà tớ ngốc quá .. ngốc đến mức cứ đi thích một kẻ như cậu .. trog mắt cậu chắc tớ cũng chỉ là một con nhỏ dễ bị lợi dụng và đáng thương đúng chứ ?? còn Kim Ngưu thì lại là một cô nàng tháo vát, dễ thương, hợp tính với cậu .. sự khác biệt giữa tớ và cô ấy quá lớn nên tớ biết cậu sẽ chọn ai mà .. cơ mà tớ cũng hi vọng là cậu cũng có một chút tình cảm với tớ nhưng đừng lấy cái tình cảm “thương hại ” đưa cho tớ cậu nhé.. vì một con bò cạp lòng tự trọng của nó to lắm cậu à !!

Lời nói cuối : Sau khi cậu nói người cậu thích đã thích ai khác thì tớ vẩn không muốn cho cậu biết ‘ tớ thích cậu’ và kể từ bây giờ Tớ sẽ gắng để quên đi cậu hết sức có thể … chỉ là bạn thôi .. vậy nên cậu có muốn trở thành bạn tốt của tớ ?? cảm ơn cậu đã đối xử tốt với tớ, xin lỗi vì đã làm phiền cậu trong thời gian qua ..

ký tên : thiên yết

Gửi Cậu, Anh Chàng Thiên Yết

Phải nói sao ta ? Bạch Dương tớ thích Thiên Yết cậu chắc cũng lâu lắm rồi Mà Bạch Dương tớ đã từng nghĩ rằng, một anh chàng như cậu có rất nhiều người con gái theo đuổi. Tớ chắc sẽ là người xếp hàng cuối cùng mà cậu sẽ mãi không để ý đến nên vì thế, Bạch Dương tớ không tính tỏ tình vs cậu đâu.

Có lần, tớ điên điên thế nào ấy, inbox nói chuyện vs cậu trong khi hai ta là người rất ư là xa lạ, nhưng có vẻ như cậu biết tớ thích cậu nên cậu lừa tớ nói ra câu “TỚ THÍCH CẬU”. Và mãi đến 5 phút sau, tớ đọc lại inbox mới biết tớ bị cậu lừa T_T

Sau đó, tớ lâu lâu có inbox nói chuyện vs cậu vì tớ nghĩ tớ không là gì của cậu nên không dám inbox nhiều, sợ làm phiền ! Cậu biết khi cậu chủ động gửi lời kết bạn đến nick tớ, tớ muốn la lên vì vui. Tớ biết, hành động đó không chứng tỏ được điều gì nhưng tớ rất hạnh phúc <3 Nhưng.. sóng gió cũng tới. Mặc dù inbox tớ nói chuyện tất tần tật về mọi thứ cho cậu nghe, nhưng ngoài đời tớ vs cậu vẫn là người dưng, đôi lúc tớ chỉ biết đứng xa nhìn cậu. Rồi tớ phát hiện cậu đang thích một em gái Ma Kết rất ư là dễ thương.

Tớ nghe tin đó đau lắm chứ, mà tớ nghĩ rằng tình cảm cậu thì tớ không có quyền xen vào, huống gì em ấy dễ thương và tốt đến như vậy. Nên tớ đã từ chối.Tớ đã từng hứa vs lòng tớ: tớ sẽ mãi chờ cậu thích tớ cho đến khi tớ thấy cậu tay trong tay vs người khác, đến lúc đó tớ mới có động lực để buông.

Tớ hỏi em Ma Kết, em ấy nói “chị đừng lo cho anh ấy, không đáng đâu” nhưng tớ không làm được cậu à. Tớ vẫn lo cho cậu mặc dù bạn bè đều quay lưng vs cậu, tớ hy vọng cậu thích tớ lắm chứ, hạnh phúc của cậu mới là điều tớ quan tâm.

Sau này,cậu không còn thích em Ma Kết nữa vì em ấy có bạn trai rồi, mà có đôi lúc, tớ vô tình thấy cậu nhìn tớ, tớ nghĩ mình quáng gà. Nhưng mỗi khi h ra về hay đôi lúc ra chơi tớ vẫn thấy cậu nhìn tớ. Cảm giác đó lạ lắm.. cậu nhìn tớ bằng đôi mắt xa xăm.

Đôi lúc, tớ nghĩ cậu đang thương hại tớ, tớ không muốn Tớ chịu đựng được mà, tớ biết khi tớ thích cậu là tớ đã biết trước tớ phải tổn thương thế nào. Nhưng mỗi khi nhìn cậu, tim tớ lại khẽ rung động và chỉ muốn ôm cậu mà thôi. Và, tớ vẫn sẽ chờ cậu. Mong cậu sẽ gặp được người con gái tốt hơn tớ, quan tâm cậu nhiều hơn tớ, thích cậu nhiều hơn tớ nha anh chàng Thiên Yết lạnh lùng, trẻ con và là tình đơn phương của tớ ^^

Tâm Sự: Thiên Yết Ngốc Gửi Song Tử Đa Tình

Đa sầu đa cảm là cô gái Thiên Yết. Có thể nổi sóng ở trong lòng nhưng bên ngoài vẫn trầm lặng, thiên Yết rất giỏi che giấu cảm xúc. Nhưng có nhưngx lúc dòng cảm xúc trong trẻo hồn nhiên đó cứ thế mà ùa về trong tim tôi vào một chiều đông có gió như lúc này. Tôi là một cô gái cung thiên yết, trầm lặng mà cũng mang trong mình nhiều ẩn số. Có lẽ với một con bé Thiên Yết 19 tuổi như tôi, cảm xúc mãnh liệt và một thế giới nội tâm sâu thẳm là một điều gì đó quá quen thuộc.

Chào Song Tử, cậu còn nhớ tớ chứ. Lâu lắm rồi, mình không nói chuyện cùng nhau nhỉ. Thời gian trôi qua nhanh quá đi mà. Dạo này cậu vẫn khỏe chứ. Có hay bị dị ứng và ốm vặt như trước nữa không? Có còn hay đi lang thang một mình sau giờ học ở trường nữa không *cười ngốc nghếch*. Đúng hơn phải hỏi cậu là bây giờ bên cậu đã xuất hiện ai đó đặc biệt người sẵn sàng không điều kiện đi dạo cùng cậu nơi muôn nẻo con đường bất tận khi hoàng hôn buông xuống chưa. Song Tử à, người đó đã xuất hiện để thế chỗ cho tớ chưa?

Những dòng cảm xúc trong trẻo hồn nhiên đó cứ thế mà ùa về trong tim tôi vào một chiều đông có gió như lúc này. Tôi là một cô gái cung thiên yết, trầm lặng mà cũng mang trong mình nhiều ẩn số. Có lẽ với một con bé Thiên Yết 19 tuổi như tôi, cảm xúc mãnh liệt và một thế giới nội tâm sâu thẳm là một điều gì đó quá quen thuộc.

Đứng trước những xúc cảm mãnh liệt không lời với cuộc sống muôn màu đó, đôi khi tôi chọn cách im lặng để giấu nhẹm đi mọi tâm sự và suy nghĩ của mình. Tôi cất giữ chúng ở một nơi xa xăm với tên gọi là đáy mắt. Thỉnh thoảng ngồi đó rồi ngốc nghếch chờ đợi sẽ có một chàng hoàng tử êch với trái tim to lớn và tình yêu nồng cháy đến giật đi cái màn ngăn cách vô hình giữa tôi với thế giới bao la bên ngoài. Tôi vẫn thầm cười ngốc vì sự mơ mộng đôi lúc hơi thái quá của mình.

Có lẽ, ở thế kỷ 21 này, tìm được một chàng hoàng tử ếch đích thưc người luôn sẵn sàng ở bên tôi mỗi lúc tôi cần và đủ tinh tế cùng kiên nhẫn để lắng nghe và hiểu thấu những gì tôi cất sâu trong đáy mắt là một chuyện hơi hoang đường và không dễ dàng chút nào. Ấy vậy mà tôi vẫn ngốc nghếch chờ, dù biết rằng dôi khi điều đó thật lẻ loi và vô vọng.

Cậu ấy là chàng trai Song Tử đa tình và phong lưu như cơn gió. Con người cậu ấy là sự kết hợp hoàn hảo của hai tính cách trái ngược cùng sự đặc trưng tiêu biểu của Song Tử là cả thèm chóng chán. Tôi gặp anh chàng này lần đầu tiên tại bến xe buýt.

Chàng trai mắt híp với nụ cười hiền cùng ánh nhìn rất duyên. Dần dà, tôi biết cậu ta và tôi học cùng trường. Hai đứa nói chuyện với nhau, đi về cùng nhau, và đôi khi là đi dạo loanh quanh đâu đó cùng nhau nữa. Có lẽ tôi và cậu ấy đã thân nhau như thế. Nhẹ nhàng, giản dị. nhưng đầy thấu hiểu và cảm thông.

Chúng tôi sẵn sàng mở lòng không ngần ngại mà chia sẻ với nhau biết bao nỗi lòng hay tâm sự giấu kín trong đáy mắt. Cậu ấy khác tôi. Song Tử không chọn giấu kín nỗi buồn trong những ánh nhìn hoang hoải, thay vào đó là ngụy trang tuyệt đẹp cho nỗi buồn bằng nụ cười thường trực luôn nở trên môi. Và thế là, chúng tôi đã trở nên thân thiết với nhau như thế đấy.

Hai con người với những nét tính cách tương đồng nhẹ nhàng và chầm chậm bước khẽ vào cuộc sống của nhau. Tôi nhạy cảm còn cậu tinh tế. Tôi buồn cậu sẽ ở bên tôi và lắng nghe không điều kiện. Tôi vui cậu sẽ chọc cho tôi cười đến ngất ngây không phân biệt được trời đất là gì.

Cậu nói những cảm xúc nồng cháy xen lẫn hồi tưởng và đôi chút chua xót nơi tôi đã từ từ mà chậm rãi khơi gợi nên sợi dây mềm yếu nhất nơi con tim cậu. Và thế là chúng tôi đã trở thành những người bạn tri kỷ một cách âm thầm và lặng lẽ như thế.

Song Tử không hoàn hảo, nhưng đối với tôi, cậu ấy vẫn tuyệt vời theo cách rất riêng của mình. Chuyện gì phải đến rồi cũng đến, tôi và cậu ấy đã thích nhau. Hay nói đúng hơn là thích nhau từ lúc nào thì chính bản thân hai đứa cũng không biết. Có lẽ đó là từ khi cậu ấy tặng tôi chiếc chuông gió vỏ sò dưới sân trường vào một ngày thu lộng gió trên chiếc ghế đá quen thuộc mà hai đứa hay ngồi.

Cũng có thể là từ khi tôi và cậu ấy cùng nhau trốn học để đi xe buýt lên hồ Gươm chơi vào một ngày hè có nắng ban mai. Hay đó là khi ánh mắt cậu ấy nhìn tôi trìu mến trong khoảnh khắc tim tôi bối rối. Mọi thứ mà tôi và Song Tử đã trải qua, tất cả thật tuyêt. Trong trẻo, ngây ngô và hồn nhiên biết mấy.

Rồi cái ngày mà hai đứa lần đầu tiên nắm tay nhau. Giữa dòng người tấp nập và xe cộ đông đúc trên con đường quen thuộc, bàn tay vững chắc của Song Tử, khẽ đan chặt vào đôi tay mềm nhỏ xinh của tiểu Yết. Và cứ như thế, trong mắt chúng tôi lúc đó chỉ tồn tại duy nhất có nhau, và chỉ mình nhau mà thôi.

Nụ cười rắn rỏi không khép nổi miệng của Song Tử tinh nghịch vào khoảnh khắc kỳ diệu ấy sẽ là điều mà tôi không bao giờ có thể lãng quên, dù sau này tạo hóa có đẩy đưa chúng tôi trôi dạt đến phương trời nào đi chăng nữa. Tôi cũng sẽ không thể quên…Mãi không quên khoảnh khắc này…

Mọi thứ giá cứ dừng lại ở những phút giây tuyệt đẹp hoàn mĩ đó thì sẽ hoàn hảo đến nhường nào. Nhưng không. Rồi chúng tôi cũng xa nhau trong một chiều đông lông gió, một ngày u ám với cơn gió mùa thổi mạnh cho lung lay những chiếc bóng nơi lòng đường đơn độc. Song Tử là con người thích tự do bay nhảy. Thiên Yết lại chỉ đơn thuần mang trong mình trái tim nhạy cảm mỏng manh của một thiếu nữ chưa lớn nhưng được bao bọc vững chại bằng vẻ ngoài lạnh nhạt dửng dưng.

Cậu ấy nói cậu ấy không chắc chắn với tình cảm của mình. Cậu ấy phân vân, cậu ấy băn khoăn và cũng dằn vặt nhiều vì sự băn khoăn ấy lắm. Tôi thì không muốn cậu ấy phải tiếp tục dằn vặt bản thân mình. Có lẽ vào khoảnh khắc ấy, trái tim mỏng manh của Thiên Yết đã lỡ đi một nhịp, một nhịp của thổn thức và yêu thương.

Tôi đã lặng người đi trong giây phút đinh mệnh đó. Đôi bàn tay phong trần rắn chắc cùng ánh nhìn quyến rũ của Song Tử đã mãi buông lơi cho trôi dạt bóng hình bé nhỏ của một tiểu yết sâu thẳm như tôi. Ở góc này, mãi mãi, và mãi mãi cho một sự chia xa không chút nối tiếc!…

Cậu ấy thật tuyệt, tinh tế, nhẹ nhàng, và phong lưu giống một cơn gió trời. Còn tôi, tôi chỉ là một cô gái lạnh lùng với trái tim mong manh và đôi mắt chở đầy những hoang hoải của một đêm đông lộng gió. Bọ Cạp mỏng manh nào đâu biết rằng gió trời tuy rất tuyệt nhưng gió là của chung cho tất cả mọi người chứ không chỉ riêng ai.

” … Nào có ai giữ được trái tim của gió

Khẽ đến khẽ đi không vương vấn điều gì …”

Thế đấy, tôi và cậu ấy đã vô tình và hờ hững gặp nhau rồi đi lướt qua nhau như vậy.

Hà Nội ngày 7 tháng 1 năm 2015

Song Tử ở nơi xa, hãy sống vui vẻ nghen.

Đêm Hà Nội một ngày gió mùa thật giá rét.

Nguồn: matngu12chomsao.com

Bạch Dương Gửi Thiên Yết,Mối Tình Đầu Của Em…

Em là một Bạch Dương trẻ con và vô tâm,còn anh là một Thiên Yết lạnh lùng,khắc nghiệt…

Còn nhớ không anh,những ngày đầu mới yêu,một sớm ngủ dậy rồi em nhận được tin nhắn qua zalo của chúng tôi gửi cho em đường link về một bài viết nói về cung Hoàng Đạo: “Bạch Dương – Thiên Yết: cặp đôi hoàn hảo”. Bài viết dài rất dài, nói về sự giống nhau và khác nhau,về cả tình yêu và thù hận của cặp đôi Bạch Dương và Thiên Yết, em đọc và mừng vui như đứa trẻ khi thấy tác giả viết rằng “đây là cặp đôi trái ngược mà lại không tách rời nhau được”.

Tại sao chúng ta lại yêu nhau anh nhỉ?Và tại sao em lại yêu anh nữa?Cho đến tận lúc này em cũng chẳng thể nào trả lời được.Nếu những câu hỏi trong tình yêu mà có được lời giải đáp,thì có lẽ em sẽ học được cách ngừng yêu anh mất. Đã có lần em nói em muốn gọi anh là “gió”,vì anh giống như một cơn gió lướt qua cuộc đời em vậy…Chúng mình có chung một sở thích,một người để ngưỡng mộ,và đã từng cùng nhau đến rất nhiều nơi mà chẳng nhận ra nhau.Thật kì lạ anh nhỉ,4 năm…cứ lướt qua nhau lặng lẽ và rồi em chẳng biết anh là ai và anh cũng thế.Đến một ngày ta chính thức gặp nhau,anh xuống ngồi cạnh em trên chuyến xe du lịch,đợi em ở sảnh sân bay,nhắn cho em những tin nhắn quan tâm mỗi ngày…Thật ra chẳng đợi đến lúc anh nói thích em đâu,em nhận ra em thích anh từ khi em post bài “Như một thói quen” lên zalo ý anh…Bạch Dương là đứa hay thay đổi,nhưng lại sống với những thói quen khó từ bỏ…

Có phải cái gì đến nhanh thì đi cũng vội không anh?Giống như tình yêu của anh và em vậy…

Những bất đồng,xích mích cứ lớn dần lên và cả sự xa cách nữa.Em lúc nào cũng nói anh lạnh lùng,tàn nhẫn…còn anh thì không chấp nhận được cái tính trẻ con vô lý và thiếu kiên nhẫn của em…Phải làm sao đây anh,mỗi lúc em càng thấy hoang mang.Bàn tay đó em chẳng thể nắm lấy cũng chẳng thể quay mặt làm ngơ. Bàn tay em cứ đưa ra rồi khựng lại giữa những bơ vơ và lạc lõng. Em chẳng biết làm gì tiếp theo…tiếp tục đi về phía anh hay là trở lại thế giới của mình và chờ đợi người thật sự cần em. Em chẳng thích anh buồn chút nào nên muốn quan tâm anh,muốn nắm lấy tay anh,lôi anh thoát ra khỏi cái thế giới u ám ấy.Em sợ anh chỉ có một mình,sợ anh biến mất rồi em chẳng thể tìm được…Nhưng Yết ạ,hình như khoảng cách ấy thì quá xa mà tay em lại quá ngắn nên em đã cố gắng thật nhiều nhưng vẫn thấy mình vô dụng,biết anh buồn đấy mà không thể làm gì hơn.

Anh,một Thiên Yết lặng im,sống khép mình và chỉ biết giấu những nỗi đau riêng mình.Em muốn biết thật nhiều nhưng anh giấu cũng thật nhiều.Rồi đã có lúc em tự hỏi:”Anh à,liệu có một mai nào đấy,em xa anh không?” Em không rõ.Em chỉ biết nguyên nhân chính khiến em rời bỏ thế giới của một ai đó,một là em không còn khả năng làm người đó cảm thấy vui vẻ,và hai là người không còn cần đến em nữa…chỉ thế thôi!

Và rồi anh nói “Mình dừng lại đi”!Có lẽ cũng là tại em,một đứa tính khí trẻ con và thiếu kiên nhẫn khiến anh chẳng thể chịu nổi.Chúng ta không thể yêu một người nếu những bấp bênh của lòng mình không làm dịu nổi.Lấy đâu ra an tâm nữa để bước tiếp cùng nhau đến những đoạn đường tiếp theo,nên em đồng ý.Và thế là anh và em,chẳng còn là một cặp đôi Thiên Yết và Bạch Dương hoàn hảo nữa…

Không biết có bao giờ anh chạnh lòng nhớ tới em?Có bao giờ anh muốn buông mình đi tìm lại em – một đứa bé trong cung hoàng đạo đã cố chấp níu kéo anh hết lần này đến lần khác.Những kí ức ngày xưa anh thả trôi đi trong khi em vẫn muốn ngược dòng nhặt lại từng mảnh ghép…Em ghét mưa,ghét cả bài hát “Mưa của ngày xưa” mà anh hay bật,nhưng chẳng hiểu sao em vẫn mong mưa đến quay quắt,chẳng hiểu sao vẫn nghe đi nghe lại bài hát của anh đến khi chìm vào trong giấc ngủ…Mưa khiến em cảm thấy chênh vênh,mưa xoay vần những mảnh chông chênh cũng như em chưa bao giờ thấy lòng mình đứng yên từ ngày anh bước tới.Người đi rồi,đừng để ướt nữa,ngày xưa…

Cảm ơn anh,vì đã rời bỏ em…để em nhận ra tình yêu chẳng phải là tất cả và lẳng lặng đi bên nhau chưa bao giờ là hạnh phúc. Em lầm lũi bước theo anh qua tháng ngày những tưởng sự nhàm chán,lạnh lùng của anh cũng không đáng sợ bằng việc chia chúng tôi sợ chia tay,sợ phải từ bỏ thói quen yêu thương một người…Chúng ta từng đi qua những tháng ngày vui vẻ và cũng có những tháng ngày đầy ắp đau thương…Giờ đây,em nhận ra chia tay cũng chỉ là chúng ta không bước chung đường,là trái tim không chung nhịp,là nhớ thương đau đáu vẫn giữ trong tim…