Top 4 # Xử Nữ X Song Ngư Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Duongveyeuthuong.com

Bảo Bình Nữ X Song Ngư Nam] Love Is War

Bầu trời trong xanh không chút gió, ánh nắng gắt gao soi xuống mặt đất tạo thành một vệt dài. Trong cái không khí oi bức của buổi trưa hè, các võ sĩ của Ngao Minh vẫn là thuỷ chung đứng tấn hơn ba giờ liền. Từng giọt mồ hôi đổ trên những khuôn mặt đỏ gấc. Tuy nhiên, không ai dám kêu than dù chỉ là một tiếng.

“Tất cả, nghiêm!”

Sau tiếng hô vang động cả một góc sân, tất cả môn sinh đều đồng loạt đứng thẳng, xếp thành năm hàng ngang thẳng tắp.

“Có ai biết vì sao hôm nay tôi lại cho các người đứng tấn không?” Giọng nói lanh lảnh vang lên, một cô gái trẻ thoạt nhìn 17-18 hai tay chắp sau lưng từ từ tiến vào giữa sân.

Cả bọn môn sinh ngơ ngác nhìn nhau. Ai biết được đại tỷ là đang nghĩ cái gì? Mới sáng sớm năm giờ đã bị dựng đầu dậy bắt chạy bộ, tập võ. Chín giờ bị hô liệu lệnh đứng tấn làm cả bọn mỏi nhừ, hận không thể đặt một cái nệm giữa sân nằm xuống ngủ thẳng giấc. Bảo Bình nghiêm mặt nhìn một lượt qua các gương mặt thân quen đang ngao ngáo, không khỏi thất vọng một hồi.

“Bài kiểm tra hôm qua mọi người làm rất tốt. Nhưng là từng cá nhân làm rất tốt!” Bảo Bình chân mày khẽ nhíu, ngữ khí có phần cao hơn một chút. “Cái tôi muốn chính là tinh thần đồng đội kìa!”

Ồ, thì ra là vậy… Quả đúng là hôm qua mọi người thi đấu có chút hăng say, quên mất phải hỗ trợ những người khác trong đội của mình, thành ra cả hai đội đều thắng, nhưng là các thành viên còn lại trong đội thì bị thương khá nhiều (chơi trò đánh trận giả chia làm hai đội ấy mà). Cả bọn nhìn nhau cúi gầm mặt xuống. Đại tỷ dù là nhỏ hơn so với các môn sinh, nhưng tinh thần thượng võ và chuyên môn lại cao hơn cả. Vì thế nói bọn họ không phục? Quả thật không có khả năng.

Bảo Bình thấy tất cả đều im lặng nhận sai cuối cùng cũng có chút hài lòng. Cô thở dài một cái.

“Tất cả, giải tán!”

“Vâng.”

Sau hồi hiệu lệnh đó, các môn sinh đều đồng loạt mỏi mệt ngồi xuống đất. Có người còn phô trương nằm dài thở hồng hộc. Bảo Bình khẽ quay lưng đi cười một cái. Không phải cô muốn hành hạ gì họ, mà đúng là vì họ chưa có tinh thần đoàn kết trong một đội. Vả lại, bắt họ tập luyện từ sớm như thế sẽ giúp rèn luyện sức chịu đựng khi đối mặt với kẻ thù.

Bảo Bình từ tốn đi vào bên trong võ đường. Cô cúi xuống nhặt một cái máy game nhỏ trên mặt bàn mà không khỏi nhíu mày. Ai lại để máy game trong phòng khách thế này?

“A! Bảo Bảo! Lại đây, lại đây!”

Một người đàn ông trung niên cỡ chừng 50 tuổi bước ra, theo sau ông chính là một cậu nhóc trạc tuổi Bảo Bình.

Bảo Bình chân mày khẽ nhíu. Từ đó đến giờ có lần nào ba lại nhận ngang đệ tử vào học đâu, sao lần này lại phá lệ? Cô đảo mắt một lượt từ trên xuống dưới quan sát. Song Ngư dáng người cao ráo nhưng khá gầy. Gương mặt non nớt có vẻ hơi ngông. Nhưng mà từ đầu chí cuối, cậu thuỷ chung vẫn không mở miệng, mắt thì nhìn bâng quơ đi nơi khác, còn không thèm chào hỏi cô một tiếng. Bảo Bình giọng nói có chút miễn cưỡng.

“Vâng…”

“Tốt! Tốt! Vậy con dẫn Ngư Ngư đi tham quan đi, ba đi chuẩn bị đây.”

Nói rồi, Sư Tử đi mất, để lại hai đứa nhóc đứng nhìn nhau với ánh mắt không chút gì là thiện cảm.

“Hey.”

“?”

“Là bắt tay đó.” Bảo Bình không kiên nhẫn nắm bàn tay của Song Ngư lên.

“Tôi chỉ ở đây một thời gian thôi, nên không cần làm phiền bà chị.” Song Ngư giật phắt tay lại, vẻ mặt không quan tâm xoay người đi mất, bỏ lại Bảo Bình há miệng cả nửa ngày vẫn không khép lại được. Mất cả hai phút cô mới tức giận gặng ra được vài chữ.

“Tên khốn coi trời bằng vung kia! Đã đến địa phận của tôi mà lại còn ngông nghênh như thế? Xem sau này tôi xử lý cậu ra sao!!!”

Song Ngư ôm máy game nằm trong phòng lăn qua lăn lại. Đang không yên lành bỗng dưng ba lại dẫn cậu tới võ đường này làm gì. Vừa làm phiền người khác, cậu lại chẳng thấy thoải mái gì. Nói đến thoải mái lại nhớ đến bà chị tính cách như con trai kia. Cái dáng người trông mảnh khảnh ấy thế mà mạnh dã man. Hồi sáng Bảo Bình nắm tay cậu đến giờ vẫn còn đau. Song Ngư xoa xoa cổ tay mình, cậu ngồi bật dậy, thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bây giờ các môn sinh vẫn đang luyện võ với nhau, trông gương mặt ai cũng hăng hái. Song Ngư bỗng dưng thở dài một cái đánh thượt. Võ đường so với cậu đúng là xa xỉ quá. Lúc nhỏ cậu đã từng bị bệnh nặng nên cơ thể đặc biệt yếu ớt. Cậu cũng có cố gắng chơi những trò vận động đơn giản, nhưng được một tý lại bắt đầu thở dốc, khó chịu. Song Ngư chán nản ngồi xoay lưng lại, đầu tựa vào cửa sổ. Đầu suy nghĩ mông lung gì đó. Chẳng mấy chốc cậu đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Ào…!

“Cái gì vậy?”

Song Ngư giật mình nhổm dậy khi lãnh trọn xô nước đá vào người. Lạnh… lạnh quá! Cậu tức giận mở to mắt nhìn cô gái đang ngước mặt nhìn mình với vẻ khinh thường.

“Chỉ có một chút đã run như cầy sấy.” Bảo Bình khoanh hai tay trước ngực, giọng nói mỉa mai chầm chậm vang lên. “Ba tôi đã giao cậu cho tôi “chăm sóc”. Vậy bắt đầu từ bây giờ, gọi tôi là đại tỷ. Toàn bộ đều phải nghe hiệu lệnh của tôi.”

“Cô…!”

“Mau thay đồ rồi đem nệm đi phơi, nếu cậu không muốn nằm nệm ướt đêm nay.”

Lời vừa dứt, Bảo Bình đã lạnh lùng bước ta ngoài. Trong căn phòng chỉ còn lại Song Ngư tức giận nhưng không biết xả vào đâu, đành im lặng nhìn theo mà rủa thầm.

“Chào đại tỷ!”

“Đại tỷ khoẻ a~”

“Đại tỷ đi thong thả~”

Bảo Bình miệng cười nhẹ nhìn những môn đệ đang chăm chỉ tự tập luyện. Cô quả cảm thấy hài lòng a~ Nơi võ đường rộng lớn này, Bảo Bình đã tự hứa sẽ duy trì và nâng cao tiếng tăm cũng như uy tín của nó. Vì thế nên hầu hết những việc ở đây, cô vừa là thầy, vừa là quản lý. Được một lúc, Bảo Bình bỗng liếc mắt về phía căn phòng trên lầu. Cậu ta vẫn chưa nhúc nhích sao? Haiz… Nãy giờ đã là nửa tiếng đồng hồ, vậy mà Song Ngư thuỷ chung vẫn không đem nệm ra phơi. Lại còn muốn chống đối cô? Nghĩ tới đó, Bảo Bình bắt đầu xoay người lại, một đường hướng căn phòng nhỏ thẳng tiến. Đã là một tập thể thì phải có trên có dưới, Bảo Bình cô không thích người vô kỷ luật như vậy.

Cạch!

“Song… Ơ…”

Sai khi cánh cửa vừa được mở, đập vào mắt Bảo Bình chính là hình ảnh Song Ngư đang thay áo. Cô chớp chớp mắt, gò má bất giác hơi ửng đỏ. Thân thể cậu ta quả thật có chút gầy, bất quá, những cơ bắp lại rất săn chắc. Nhìn cũng…. e hèm… gợi cảm…

Ể? Bảo Bình cô đang nghĩ cái gì vậy nè?

“Còn không đi ra ngoài?” Song Ngư đen mặt nói nhỏ, hành động chồng áo vào có nhanh hơn vài phần.

“Cậu lo gì? Những hình ảnh này tôi thấy cũng đã quen.” Bảo Bình hắng giọng, mặt vẫn không đổi sắc. “Vả lại, tôi không có hứng thú với con nít.”

“Con nít?”

“Thay mau đi, ra sân tôi có chuyện muốn nói.”

Cạch.

Đóng cửa lại rồi Bảo Bình mới dám thở phào một cái. Từ khi nào mà cô lại mất hình tượng như vậy? Ây cha~ chắc tại vì Song Ngư là người mới nên cô mới hơi ngại ngùng thế này. Đúng rồi, là vì cậu ta là người mới. Chỉ có vậy thôi. Bảo Bình lắc đầu tặc lưỡi một cái, chân cũng cùng lúc hướng phía sân trong đi tới.

“Tất cả, nghiêm!”

Sau tiếng hô lớn, mọi hoạt động đều được dừng lại. Năm hàng ngang thẳng tắp được dàn ra nhanh chóng. Song Ngư cũng vừa lúc bước tới. Sự kỷ luật của võ đường quả làm cho Song Ngư có một khái niệm khác về Bảo Bình, hảo cảm cũng tăng lên một chút.

“Đây là Song Ngư, môn đệ mới của chúng ta. Trước, mọi người làm quen nhau một chút. Sau, tất cả sẽ tập trận giả một lần nữa. Đây không phải là cuộc thi, nhưng tôi hi vọng mọi người sẽ làm đúng những chỉ tiêu mà tôi đã đề ra.”

“Vâng.”

“Tất cả, giải tán!”

Song Ngư đứng kế bên mà tai đã có chút lùng bùng. Hơn 50 cái miệnh cùng đồng loạt hô to, lại phải thể hiện được hào khí. Vì thế khẩu âm có phần to hơn bình thường. Song Ngư lại chưa quen với âm thanh lớn, nên đầu có hơi choáng váng.

“Chào cậu, người mới hả?”

“Vâng, tôi…”

“Ây ya~ da trắng như con gái nha.”

“Cảm ơn, tôi…”

“Bao nhiêu tuổi rồi nhóc?”

“17…”

“Mới có 17 mà cao thế? Uống sữa voi à?”

“……………”

Bảo Bình thấy Song Ngư bối rối chào hỏi với mọi người mà bỗng phì cười. Đấy, cậu có phải ngại ngùng hay không dám bắt chuyện đâu. Chỉ là ít nói thôi mà. Bảo Bình lựa cho mình một chiếc ghế nhỏ trong sân ngồi xuống. Cô lôi điện thoại ra soạn một tin nhắn cho nhỏ bạn, sau đó thì thả hồn suy nghĩ bâng quơ.

“Hết giờ. Tất cả, nghiêm!”

Giọng nói dõng dạc của Bảo Bình đã mau chóng lôi kéo cả đám lố nhố quay về thực tại.

“Tất cả chia làm hai đội, bắt đầu tập như hôm qua. Tôi sẽ không ở đây để giám sát, vì thế cố mà tập cho tốt.” Bảo Bình nói lớn, sau lại quay về phía Song Ngư. “Cậu một lát đi theo tôi.”

“Tại sao?” Song Ngư với điệu bộ không quan tâm ngước lên nhìn Bảo Bình làm cô xém tý nữa tức điên lên.

“Tất cả, giải tán!”

“Vâng.”

Không nói hai lời, Bảo Bình liền nhíu mày, tay nắm lấy tay cậu kéo đi. Song Ngư mới đầu còn định giật ra, sau lại muốn xem cô định giở trò gì nên cũng đành miễn cưỡng theo sau.

Đọc Nt: Ma Kết X Song Ngư

Ngày hôm nay là một ngày nắng đẹp khả năng có mưa là vô cùng thấp và hiện tại cậu đang ở hồ kiệt tác* ( Hồbơikiệt tácở eo bờ Úc, hồnàyđượcthiếtkếtheophongcáchhiệnđạinênnóvô cùng đơngiản, không cầukỳ. Hồnàyđượcthiếtkế luôn trongngôinhàvàcòncócả rạp chiếuphimriêng. Mớinhìnthìbạnsẽcứtưởngnướctronghồđượcthứmathuậtnàogiữkhôngchonótrànrangoàinhưngthậtranó được thiếtkếvớinhựatrongsuốtcókhảnăngchịulựclênđến 50 tấn nướcvàhồbơiđượcngăncáchthành 3 phần, phầncuốithôngvớingôinhàbởitấmnhựatrongnêncóthểnhìnthấynhững gìdiễnratrongcănphòng) “Oa~~~ mình sẽ ở đây sao anh?” “Ừm. Em thích chứ?” “Em vô cùng thích luôn~” Hôm nay là kỉ niệm 1 năm hai người quen nhau nên anh quyết định sẽ dẫn cậu đến hồ bơi này vì trong lúc xem phim có giới thiệu qua hồ này lúc đó cậu nói nhỏ rằng: “ước gì mình được tới đó”. Cậu nói vu vơ nhưng ai ngờ 3 tuần sau vào kỉ niệm ngày cưới thì anh dẫn cậu qua đây chơi thiệt. Hiện tại cậu như con khỉ nhỏ đu lên lưng anh để mà nũng nịu cảm ơn “Ông xã cảm ơn anh nha, yêu anh nhất luôn” Nói rồi cậu tặng cho anh ấy vào nụ hôn trên gương mặt anh tuấn ấy, anh chỉ cười và bảo: “Lát nữa anh sẽ lấy quà cảm ơn từ em đó, em chuẩn bị đi” “Quà? Em có quà gì đâu?” “Tí nữa rồi em sẽ biết” (Au: tiểu ngư không hiểu chứ tui hiểu rồi đó) Vì anh cứ thần thần bí bí như vậy nên cậu khá là tò mò nên cậu cứ liên tục cọ cọ má vào gương mặt anh mà đòi anh nói ra, nhưng anh vẫn là cười gian xảo không nói gì thêm. Sau khi cõng cậu lên đến phòng thì cũng chỉ mới 6h sáng nên Song Ngư còn hơi buồn ngủ vì lúc lên mấy bay cũng khoảng 1-2 giờ sáng nên bay giờ đến phòng là cậu lăn lên giường đắp chăn ngủ. Thấy cậu cũng mệt rồi nên anh cũng không có ý muốn làm phiền vì Ma Kết thật sự cũng mệt rồi. Để vali qua một bên rồi điều chỉnh máy lạnh một chút rồi tắt đèn ngủ. Lên giường là anh cũng chui vào chăn rồi ôm lấy cậu ngủ, thấy có người ôm mình Song Ngư quay mặt lại rồi rúc đầu vào ngực anh cọ cọ một chút rồi ngủ. Ngủ chán chê cũng đã được vài tiếng bây giờ là 11h trưa nên anh quyết định thức dậy rồi kêu người đưa thức ăn lên. Thấy con người nhỏ còn nằm ôm chằm lấy mình tuy là không nỡ đánh thức cậu dậy nhưng mà ngủ nhiều quá cũng không tốt mên anh lay nhẹ người cậu. “Dậy nào tiểu ngư, trưa rồi em” “Ưm… Cho em ngủ chút nữa đi”

“Haiz… Dẫy đi không là anh không biết mình sẽ làm gì đâu” “…” Thấy cậu vẫn tiếp tục ngủ nên anh quyết định phạt cậu, cuối xuống rút chăn ra rồi chồm lên hôn lên đôi môi hòng nhạt đó. Chưa kịp thích ứng nên cậu vô tình hé nhỏ miệng ra làm cho chiếc lưỡi ranh ma của anh có cơ hội quấn lấy lưỡi cậu. Bị tấn cong khiến Song Ngư cũng tỉnh táo được vài phần thì mớ nhớ rằng minh chưa đánh răng (au: chồng con cũng chưa có đánh răng đâu) “Ưm~~ em c…chưa…đánh rằng…ưm” Câu nói vừa dứt thì đôi môi bị anh cắn nhẹ rồi vẫn tiếp tục vót lưỡi vào khoang miệng Song Ngư. Anh mút lấy chiếc lưỡi nhút nhát đó rồi đây ra ngoài tráo lưỡi. Cậu mê man trong nụ hôn cuồng nhiệt đó nên cũng đưa chiếc lưỡi ra di chuyển theo nhịp điệu của Ma Kết đôi khi cậu còn chủ động hôn ngược lại anh còn đôi tay anh thì đang không rảnh rỗi bế cậu lên đưa Song Ngư vào phòng tắm. Vừa bế cậu anh vừa thừa dịp bóp nhẹ mông cậu, quả là người của anh nuôi có khác mông thịt đầy đặn bóp rất là đầy tay. Đến nơi anh để cậu ngồi lên bồn rửa mặt rồi vẫn tiếp tục hôn, vì sợ ngã cậu theo bản năng ôm lấy cổ anh. Thuận tiện cho con ma dê này hôn cuồng nhiệt, đang trong nụ hôn cuồng nhiệt thì có người gõ cửa. “Thưa ngài Ma Kết, đồ ăn tôi để trước cửa rồi ạ” “Ừ tôi ra ngay” Sau khi nói xong thì anh bế cậu xuống khỏi bồn rửa mặt còn mình thì mở vữa để nhân viên đem đồ ăn vô. Đồ ăn đã được chuẩn bị xong xuôi thì Ma Kết dặn dò nhân viên chuẩn bị một vài thứ rồi bước vào nhà vệ sinh thì thấy cậu đã vệ sinh xong và bước ra ngoài. “Em đi đâu vậy?” “Em… Em đi… ăn chứ đi đâu?” “Ngại à? Lạ thật rõ là rất thích kĩ thuật của anh mà?” “A… tên biến thái… SẮC LANGGG” Vì bị chọc ghẹo nên cậu ngại quá hoán giận nên đánh nhẹ vào ngực anh một cái rồi chạy lại bàn ăn. Thấy tiểu ngư ngại ngùng vậy khiến anh càng muồn chọc ghẹo cậu thêm, nhưng mà nhớ ra rằng thời gian còn dài nên anh thong thả bước vào nhà vệ sinh rồi tắm. Sau khi tắm xong thì ông chỉ quấn khăn bông trắng và một chiếc khăn khác để lau cho khô tóc và bắt đầu ăn.

Thấy anh đầu tóc còn đang ướt cậu lấy máy sấy để sấy cho tóc anh khô còn anh thì chú tâm vào việc ăn. Vừa ăn cả hai vừa trò chuyện xem trong 1 tuần này thì mình sẽ đi đâu chơi nhưng mà bàn tới bàn lui thì vẫn chưa ra được quyết định, chán quá nên cậu đi ra phía hồ bơi ở khuôn viên khách sạn chơi mặc dù chỗ anh đặt có hồ bơi nhưng mà dẫu vẫn muốn đi nơi nào đông đông chút. Vừa xuống hồ bơi của khách sạn thì cậu lại cảm thấy không muốn bơi nữa vì hồ nước có rất là nhiều người. Thật ra là cũng không nhiều chỉ là hơn 10 người mà thôi, dự định đi lên nhưng mà lại thấy lên trên phòng cũng không có việc gì làm nên thôi đi bơi luôn (au: tiểu ngư ơi con rảnh quá à -_-) Đang cởi quần áo để chuẩn bị cho cú nhảy ùm xuống nước thì bị một vòng tay sau lưng ôm lấy, cậu còn tưởng là kẻ biến thái nào ngờ lại là anh. “Anh làm gì vậy?” “Hửm? Anh đặt phòng có hồ bơi riêng cho hai chúng ta rồi mà sao em không bơi trên đó mà xuống đây khoe thân?” “Anh… Thứ nhất là em không thích trong phòng, thứ 2 là em không có khoe thân mà lá ĐI BƠI, còn nữa anh buông em ra đi em còn đi bơi” “Ồh! Vậy anh đi với em” Hồ nước trong vắt có thể thấy đáy hồ và còn tuyệt hơn nữa là nước khá ấm rất thích hợp để bơi lội, sau khi khởi động xong thì cậu nhảy ngay xuống nước. Bây giờ thì có thể thoải mái bơi lội. Dòng nước ấm áp bao phủ lấy toàn bộ cơ thể cậu khiến cho tinh thần cậu vô cùng thoải mái thì bỗng nhiên nhớ lại chuyện sáng nay bị anh… hôn!!! Thì mặt lập tức đỏ bừng rồi ngoi lên khỏi mặt nước dự định tìm anh thì thấy một cảnh nóng bỏng vô cùng. Anh đang bơi sau cậu khoảng 300m, cơ thể anh vô cùng rắn chắc lộ rõ 6 múi cơ bụng, tay anh thì không cần gồng lên cũng có thể thấy những cơ thịt cuồn cuộn trên đôi tay ấy, da anh không quá ngâm cũng không quá trắng mà ở mức độ cân bằng. Thật là hòa hợp với cơ thể anh. Xung quanh anh biết bao nhiêu ánh mắt trầm trồ khen ngợi của những người xung quanh nhưng đa phần là của những cô gái người Tây kia.(Chỗnàyđánglẽlàtiếng Anh nhưngmàvìtácgiảLÀMBIẾNGmà nếu viết tiếng AnhthìsẽdịchratiếngViệtnênthôibỏđiha (=^.^=) “Chào anh” “À… Chào bạn” “Anh thật đẹp trai và… anh có cơ thể thật đẹp, em hiện đang ở phòng 101 vậy liệu có thể…” Anh mỉm cười cuối xuống gần bên tai cô gái đang hiểu làm mà ngãi ngùng e thẹn. “À… Haha cơ thể anh đẹp là do ‘vợ’ anh chăm sóc đó và… anh là GAY nên cô em nên tìm đối tượng khác đi” Từ gương mặt có vẻ tươi cười anh chuyển sang gương mặt lạnh lùng mà từ lâu không thể hiện ra, cô gái thấy anh có ánh mắt lạnh lùng đó thì có vẻ sợ nên bơi vào bờ. Lúc này thì anh nhìn sang Song Ngư thì thấy ai đó đã không còn trong hồ bơi thì cũng đón ra kha khá là cậu nhìn thấy cảnh đó nêngiận và bỏ đi. Anh bơi lại bờ ngay và chạy đi tìm bảo bối của mình thì thấy cậu đang trong thang máy còn mặt thì cuối xuống không nhìn về phía trước. Thang máy sắp đóng thì anh nhanh chóng chạy hết sức để ngăn không cho cánh cửa đóng lại.Nghe thấy tiếng động cậu giật mình ngước lên thì thấy gương mặt anh đang phóng to trước mắt.

“A…an…anh” “Đừng khóc” Nói rồi anh ôm chặt lấy cơ thể Song Ngư rồi nhấn nút cho thang máy chạy lên phòng của họ. Được anh ôm trong lòng cậu thấy ấm áp.vơ cùng nhưng hình ảnh anh cùng người con gái kia lại cứ hiện trong đầu mình. “Anh buông tôi ra!!! Sao anh không đi cùng với cô gái kia đi mà đuổi theo tôi làm gì chứ?” “Em nói gì vậy!? Em là ‘vợ’ tôi, cục nợ của đời tôi. Làm sao con bánh bèo kia hơn em được. Cô ta chỉ thấy đồ lạ nên muốn câu dẫn còn anh thì không để tâm đến cô ta một chút nào cả em tin tôi đi” “…” “Ngoan nếu em nghi ngờ thì anh có thể dẫn em đi gặp cô ta để hỏi rõ… Em thử nghĩ xem nếu như tôi đi theo cô ấy thì tôi cần gì phải đuổi theo em, cần gì phải níu kéo em chứ…” “Ừm” Cậu gật nhẹ đầu tỏ ý đã hiểu nhưng vẫn ấm ức nhón chân cắn vào môi anh một cái rồi nhẹ nhàng hôn môi. Thấy cậu chủ động anh cũng không nói gì cười nhẹ rồi đón lấy nụ hôn đó. Đến khi thang máy kêu“ting“ một tiếng thì mới dứt khỏi nụ hôn. Vừa đến phòng thì cậu đã được anh bế vào phòng tắm vệ sinh cho cả hai rồi thay đồ bước ra phía hồ bơi sau phòng. Vừa đi anh vừa che mắt cậu lại đến khi Song Ngư cảm nhận được mình đã ngồi trên một chiếc ghế thì anh mới buông tay che mắt cậu ra. Trước mắt hiện ra một bàn ăn với nến hình bông hồng cùng với đầy đủ đồ ăn được nấu và trang trí một cách cẩn thận và tỉ mỉ. Sau đó anh quỳ xuống hôn nhẹ lên bàn tay của cậu rồi từ trong túi quần anh lấy ra một chiếc hộp bằng nhung xanh đen. Lúc này cậu bất ngờ đứng dậy. “Song Ngư anh có chuyện muốn nói với em, em hãy cho anh nói hết nha” “…” “Song Ngư em có lẽ cũng biết là anh đang cầu hôn em. Anh biết anh không phải là một người lãng mạn ngược lại anh khá là thực tế không tin vào việc gì gọi là mãi mãi nhưng vì em anh có thể cố gắng học hỏi những việc đó, anh không dám hứa rằng mình sẽ luôn luôn làm em cười, luôn làm em cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế giới như trong các bộ phim mà em từng xem… Nhưng anh có thể hứa rằng mình sẽ luôn là người bảo vệ những thứ làm em hạnh phúc, bảo vệ cho hết phần đời còn lại của em cho dù đổi lấy những thứ hiện tại của mình. Em nguyện làm cục nợ của anh không, nguyện làm người nghe anh lải nhải về những việc anh không thích không?” “Vậy anh có nguyện là người luôn hứng chịu những lúc em nhõng nhẽo không? Nguyện là người dạy em trưởng thành không vì em còn con nít lắm và làm người yêu của đứa con nít, mít ướt, ăn vạ,… như em không? “Anh đồng ý. Còn em?” “Em đồng ý” Cuối cùng họ kết thúc màn cầu hôn với bữa ăn dưới buổi chiều tà cùng với nụ cười trên môi. Không ai biết trước được tương lai của mình có cùng người đó nắm tay đi đến già hay không nên ta phải biết trân trọng những gì mà ta đang có vì không ai biết được rằng liệu ngày mai có con như hôm qua hay không.TheendHoànchính văn°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°Cảm ơn thời gian qua các bạn đã theo dõi bộ truyện này. Thật ra bộ truyện này mình đã có một thời gian mà mình muốn xóa nhưng… mình lại vẫn muốn tiếp tục viết vì mình biết rằng khi làm một bộ truyện thì bản thân đã bỏ ra thời gian rất nhiều và mỗi bộ truyện là một đứa con tin thần nên mình không nỡ xóa. Như mình đã nói thì mình không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, khi mình tiếp tục viết truyện thì đã có rất nhiều người hưởng ứng. Thật sự cảm ơn mọi người vì đã cho mình động lực viết truyện, thật sự mình rất biết ơn các bạn.

Xử Nữ Và Song Ngư

Tình yêu nam Xử Nữ và nữ Song Ngư

Người đàn ông xử nữ có thể nhận ra ngay lập tức trái tim vốn dĩ rất nghe lời và hoạt động rất tổ chức giờ đây đang loạn nhịp vì sức hấp dẫn như tắc kè bông của một nàng song ngư. Cặp đôi này ở vị trí đối đỉnh, luôn có một sức hút mạnh mẽ ngay lần đầu gặp nhau.

Song ngư nữ vô cùng khôn ngoan, nàng biết cung đối đỉnh giữa nàng và xử nữ nam nghĩa là gì, sau một thời gian, một cực sẽ trở nên không thể cưỡng lại được sức hút từ bên còn lại, điều đó khiến chiến lược có được trái tim chàng nhanh chóng nhất sẽ trở nên vô cùng hoàn hảo. Xử nữ nam như biến thành một người khác, chàng bốc đồng một cách đáng kinh ngạc và rồi cầu hôn nàng rất nhanh chóng. Chẳng giống xử nữ hay lo lắng và suy xét thường ngày gì cả.

Đa phần song ngư nữ đều ngọt ngào và dịu dàng đúng kiểu xử nữ nam thích. Nhưng thực chất, nàng song ngư còn mang đặc điểm của cả 11 cung còn lại trong vòng tròn hoàng đạo, nàng dường như đã sống trong thân phận của những cung hoàng đạo khác ở nhiều kiếp trước và hiểu họ nhiều hơn bản thân nàng. Nàng để chàng khám phá tính cách mình qua từng ngày, từng thời gian, từ nhẹ nhàng ngọt ngào của song ngư, đến mạnh mẽ ngang bướng của bạch dương hay dễ thay đổi, hoạt ngôn như con bướm song tử. Những điều này càng làm chàng xử nữ mê mệt.

Tuy nhiên, góc đối đỉnh cũng ẩn chứa nhiều điều trái ngược nhau mà cặp đôi này cần dung hòa. Không phải kiểu dung hòa để ở bên nhau (vì góc đối đỉnh sẽ làm điều đó), mà họ cần dung hòa để ở bên nhau hạnh phúc hơn.

Nàng song ngư khá hay tán tỉnh. Đó là điều khi mọi người nhìn thấy, cảm nhận được từ những những hành động phản hồi lại một cách trìu mến với người tặng cho nàng lời khen. Nhưng với nàng song ngư, nàng không nghĩ đó là tán tỉnh, nàng chỉ đơn giả đáp lại một cách lịch sự với người tốt với nàng mà thôi. Xử nữ nam không nên quy cho nàng là không chung thủy. Mọi chuyện sẽ không diễn biến như vậy nếu chàng không càu nhàu khó chịu.

Vấn đề tiền bạc cũng khiến xử nữ nam và song ngư nữ có những cuộc đụng độ nho nhỏ. Nàng không nên khiến chàng căng thẳng bởi thái độ với tiền bạc và cách tiêu xài của nàng. Tốt nhất nàng nên học cách cân đối chi tiêu của mình một chút.

Tình yêu nam Song Ngư và nữ Xử Nữ

Dù xử nữ nữ có kiềm chế và khép nép thế nào đi nữa cũng không thể cưỡng lại sự cuốn hút mạnh mẽ của song ngư nam – một cung đối đỉnh. Họ giống như lực hút của hai thỏi nam châm dù có cố ngăn thế nào đi nữa vẫn không thể thay đổi.

Tuy nhiên, hai người sẽ vẫn có những xung đột nhất định bởi sức mạnh của góc đối đỉnh, họ sẽ có những quan niệm trái ngược nhau. Nàng xử nữ nghĩ chàng quá trẻ con và vô tâm với chuyện vật chất, nàng sẽ chẳng ngại gì mà không chỉ trích chàng song ngư khi nàng tin rằng chàng đã phung phí tiền vào một thương vụ chẳng có cơ sở gì. Chẳng hạn như chàng đưa tiền cho bạn bè, họ hàng – những người không bao giờ có khả năng chi trả và chàng thực sự cũng không mong họ trả lại. Còn song ngư nam thấy tại sao nàng quá quan tâm đến tiền bạc như thế chứ.

Sự phê phán, phàn nàn của nàng xử nữ đối với người chồng, người yêu song ngư chính là điều mà chàng không thể chịu được trong tính cách của người phụ nữ mà chàng yêu. Chàng song ngư có thể trở nên cáu kỉnh, khó chịu, hay gắt gỏng, chàng có thể tìm đến rượu hoặc tám chuyện với những người xa lạ để giải tỏa căng thẳng trước khi bước về nhà và chịu thêm những lời cằn nhằn khác.

Những chòm sao thuộc nhóm đất có cảm xúc rất sâu sắc. Đôi khi chàng song ngư có những bí mật mà chẳng vì lý do gì cả (chàng vẫn thường thích những bí mật và tự bịa ra chúng để cảm thấy bản thân bí ẩn). Và những bí mật không đầu không cuối của nam song ngư khiến nữ xử nữ tổn thương ghê gớm.

Nhưng những khác biệt này rất dễ để dung hòa và không phải là những thử thách quá khó khăn đối với sức mạnh góc đối đỉnh mà cả hai đã được vũ trụ ban tặng. Chỉ cần họ muốn và vẫn cần nhau, tất cả sẽ nhỏ dần, nhỏ dần và biến mất, chỉ còn lại tỉnh yêu và hạnh phúc.

Sức hấp dẫn giới tính giữa xử nữ và song ngư là một điều bí ẩn diệu kỳ. Hai người giống như cặp tình nhân trời sinh. Họ có thể cãi nhau về mọi chuyện trừ chuyện chăn gối. Mỗi người đều có nhiệm vụ đi tìm bí ẩn về khao khát của đối phương, những hành động thân mật thể xác nào sẽ làm đối phương kích thích. Điều này khiến cả hai được thư giản vì họ có thể được trở thành chính họ trong câu chuyện chăn gối mà không sợ đáng giá hay phán xét từ đối phương.

Song ngư và xử nữ đều bẩm sinh không ích kỷ khi làm tình nên sự kết hợp thể xác hiếm khi là nhu cầu cá nhân mà là việc trao gửi nhẹ nhàng khiến cả hai thỏa mãn và thư thái. Cảm giác yêu thích thật lòng và tự nguyện nghĩ về nhu cầu của người kia. Đó là cách biểu hiện tình yêu sâu sắc của cả hai.

Cách tiếp cận nhẹ nhàng và tinh tế của song ngư sẽ được xử nữ đón nhận một cách hoàn hảo. Xử nữ chẳng bao giờ có hứng thú với một người tình hung hăng. Có gì đó nhẹ nhàng và nên thơ trong ham muốn của song ngư khiến trái tim thanh tao, thoát tục của xử nữ không thể cưỡng lại. Xử nữ hoàn toàn mất kiểm soát với song ngư – người nắm giữ trái tim họ. Còn song ngư thỏa mãn vì biết rằng xử nữ cảm thấy bình yên trong bàn tay họ. Song ngư không bao giờ xem thường quan niệm sâu kín về sự thuần khiết của tình dục nơi xử nữ.

Đây sẽ là cặp đôi không bao giờ có quan hệ tình dục theo bản năng. Tâm trí phân tích và lý trí của xử nữ sẽ không cho phép họ hàng động như vậy. Và đây là điều mà song ngư cảm thấy hấp dẫn ở xử nữ. Còn xử nữ sẽ bị thu hút bởi sự thuần khiết trong tình dục với song ngư, người thực sự tiếp nhận những hành động ân ái như một hành động của tình yêu, thoát khỏi định kiến và đi theo cảm giác riêng chỉ có hai người hiểu.

3. Sự tin tưởng giữa Xử Nữ và Song Ngư.

Xử nữ là cung hoàng đạo luôn gặp vấn đề nghiêm trọng về niềm tin đối với tất cả mọi thứ lẫn người bạn đời của mình (dù là ai, dù là cung hoàng đạo nào). Mối quan hệ góc đối đỉnh với song ngư cũng không thể nào hoàn toàn giúp xử nữ vượt qua nỗi sợ hãi đó.

Để có một mối quan hệ tốt đẹp hơn, cả song ngư và xử nữ cần học cách tin tưởng nhau vô điều kiện và đủ tự tin để thành thật với đối phương về mọi thứ. Song ngư cần chấp nhận việc không có những bí mật kỳ lạ, tự bịa và chẳng quan trọng gì (song ngư thích tạo ra những bí mật nho nhỏ để thấy bản thân thật huyền bí, chẳng hạn như thay vì nói thật là mới đi mua bánh xà phòng, họ nói họ mới đi mua thuốc lá) để tăng sự tin tưởng cho xử nữ. Và xử nữ cần hiểu rằng một số bí mật giúp cuộc tình của họ thú vị hơn và nhiều đam mê hơn. Chỉ cần những bí mật đó không nghiêm trọng và đến mức lừa dối.

Góc đối đỉnh sẽ khiến họ có thể vượt qua những xung đột có thể có và sự tin tưởng của xử nữ và song ngư ở cấp độ cao hơn so với khi xử nữ kết hợp với những cung hoàng đạo khác.

4. Giao tiếp và khả năng lập luận giữa Song Ngư và Xử Nữ.

Xử nữ và song ngư bổ sung tốt cho nhau thông qua hoạt động giao tiếp và kích thích trí tuệ của nhau. Khi họ bắt đầu mối quan hệ, họ sẽ nhận ra họ thực sự giống nhau đến mức bất ngờ dù mới nhìn có vẻ như khác nhau. Cả song ngư và xử nữ đều hay thay đổi (thuộc nhóm linh hoạt), họ có thể bàn luận từ những vấn đề rắc rối, bất đồng, phân tích và giải quyết chúng cho đến những câu chuyện phiếm hàng ngày.

Người tốt nhất để kéo xử nữ ra khỏi những ám ảnh về việc phân tích, lo âu không ai tốt hơn là song ngư với nụ cười tỏa nắng ngọt ngào và những tầm nhìn lớn hơn. Song ngư sẽ dạy cho xử nữ việc niềm tin có thể biến mọi thứ thành thực tế và giúp họ thoát ra khỏi sự thận trọng quá mức cũng như nỗi sợ hãi thất bại. Vì xử nữ thường có những cuộc chiến nội tâm thầm lặng, trong cuộc chiến đó, xử nữ không biết, không nghĩ ra bản thân mình thực sự tồn tại giá trị gì. Song ngư có thể cho xử nữ thấy được điều đó, chấn an được cảm xúc của xử nữ. Mặt khác, xử nữ sẽ giúp song ngư biết nhận ra những tài năng kinh ngạc của bản thân và xây dựng ý thức tự bảo vệ bản thân.

Đó đúng là việc mà góc đối đỉnh cần làm trong mỗi cuộc tình chứ không phải là ích kỷ và chỉ trích lẫn nhau về những thứ mà đối phương chưa tốt. Những người thuộc góc đối đỉnh cần học hỏi những phẩm chất tốt của người kia mà mình không có. Điều đó sẽ khiến tình cảm bền chặt và gắn bó hơn bao giờ hết.

5. Biểu hiện cảm xúc giữa cặp đôi Xử Nữ và Song Ngư.

Không có một cung hoàng đạo nào có thể đánh thức chiều sâu cảm xúc của xử nữ tốt hơn song ngư. Những hành động thân mật vô cùng thuần khiết của song ngư có thể giúp xử nữ biểu hiện nhiều hơn những biểu hiện cảm xúc, chẳng hạn một ánh nhìn âu yếm hay những cái đụng chạm nho nhỏ mà đầy tinh tế… Sự hiểu biết giữa họ đạt đến điểm hoàn hảo và đây có lẽ là điều mà cả hai không tìm thấy ở bất cứ người nào khác.

Điều quan trọng nhất trong mối quan hệ này chính là xử nữ và song ngư đều không xây dựng quá nhiều kỳ vọng đối với người bạn đời của mình.

Tuy nhiên nếu họ mất liên lạc trong khía cạnh này, xử nữ và song ngư dễ dàng rơi vào tình trạng thất vọng cùng với nhu cầu chấm dứt mối quan hệ hiện tại của họ. Cả hai đều là cung hoàng đạo thuộc nhóm linh hoạt, họ có thể thay đổi rất nhanh đến mức không nhận ra là họ đã rời xa nhau.

Nếu song ngư và xử nữ muốn duy trì mối quan hệ này, họ cần tìm một sự cân bằng tốt giữa lý trí (xử nữ) và tình cảm (song ngư), thực tế (xử nữ) và ước mơ (song ngư) cũng như tìm ra một định nghĩa riêng về tình yêu hoàn hảo của chính họ, không cần giống ai và không cần lo lắng về người khác nghĩ gì. Chỉ cần hạnh phúc với tình yêu của mình là đủ.

Xử nữ và song ngư cùng coi trọng và chia sẻ chung giá trị về một tình yêu hoàn hảo tuyệt vời. Họ trân trọng tình yêu mà họ đang có cùng nhau. Ngoài ra, cả hai coi trọng sự linh hoạt, khả năng thích ứng và thay đổi.

Tuy nhiên về vấn đề giá trị niềm tin, song ngư và xử nữ có cách tiếp cận khác nhau, cả hai cần chấp nhận vô điều kiện vấn đề này thì mối quan hệ sẽ tuyệt vời hơn.

7. Hoạt động được sẻ chia giữa Xử Nữ và Song Ngư.

Xử nữ và song ngư có thể tận hưởng với nhau những chuyến đi du lịch, làm bất cứ thứ gì họ có thể nghĩ đến chỉ cần họ ở bên cạnh nhau. Sự lãng mạn của song ngư cho họ ý tưởng và khả năng logic, sắp xếp của xử nữ sẽ biến tất cả trở nên thực tế và hoàn thiện hơn.

Song ngư và xử nữ đều không phải là những cung hoàng đạo quá nhanh để một trong cả hai không đuổi kịp người kia trên những con đường rong ruổi. Cùng với lực hút của góc đối đỉnh khiến họ luôn muốn ở bên cạnh nhau và vì vậy họ có rất nhiều điều có thể là cùng nhau.

Kết luận

Với sức mạnh của góc đối đỉnh, song ngư và xử nữ luôn bị hút lấy nhau. Tuy sẽ có những khác biệt xung đột do góc đối đỉnh gây ra nhưng vì họ đều là hai cung hoàng đạo luôn cảm thấy đấu tranh là điều phản tác dụng với những gì họ muốn và điều đó còn thật phí thời gian, công sức. Ngoài ra, cộng với ảnh hưởng của chòm sao linh hoạt, ngay cả khi cạnh tranh nhau, xử nữ và song ngư thường làm cho đối phương ngạc nhiên vì luôn biết cách xoay xở để nói chuyện và tranh luận với nhau rất ăn ý, không dùng những lời nói làm tổn thương nhau và luôn tôn trọng nhau một cách cần thiết.

Những xung đột giữa xử nữ và song ngư cũng không quaánhiều như những cặp đôi khác. Vấn đề của họ không bị phụ thuộc vào niềm tin, sự tôn trọng hay tình yêu không đủ nhiều. Chỉ cần điều chỉnh những chi tiết nhỏ nhỏ, mối quan hệ có thể phát triển cực lớn. Xử nữ thôi cằn nhằn và song ngư chi tiêu có tính toán hơn.

Mối tình của xử nữ và song ngư sẽ vô cùng dịu dàng, ngọt ngào và ấm áp.

Đọc ( Song Tử Nữ X Song Ngư Nam ) A Little Love (3

_ Ba! – Song Ngư khó khăn gọi. _ Vào đây! – Người đàn ông trung niên – ba của Song Ngư, Điền Ngư Thiên lạnh giọng nói. Song Ngư siết chặt hai tay đến trắng bệch, đôi mắt hiện lên tia căm phẫn nhưng biểu cảm trên mặt vẫn cố tỏ ra bình thản. Song Tử bên cạnh có chút lo lắng, tình hình hiện tại xem ra khá căng thẳng, cô đưa mắt nhìn mẹ mình rồi lại nhìn Song Ngư, cảm giác bất an lại dâng lên ngày một nhiều hơn. _ Anh Ng…….ư……. – Thiên Yết từ ngoài chạy như bay vào thì đột nhiên khựng lại – chúng tôi chào hai bác…… _ Tử nhi, em đưa Thiên Yết với mẹ Linh lên phòng đi! – Song Ngư lạnh lùng nói. Song Tử rùng mình trước hàn khí từ Song Ngư, cô đã lâu rồi mới lại thấy anh như thế này, cô thấy sợ. Thiên Yết liếc mắt nhìn Song Tử đang khó xử mà thở dài, nó không do dự liền nắm lấy tay cô kéo đi. Lúc Thiên Yết định đỡ lấy Lý Song Linh thì……. _ Trẻ có thể đi, để người lớn lại. – Điền Ngư Thiên đẩy gọng kính nói. _ Song nhi, con cứ lên phòng đi! – Lý Song Linh gượng cười. _ Mẹ……. Song Tử chưa kịp nói hết câu đã bị Thiên Yết một mực kéo thẳng lên lầu. _ Tại sao lại lôi chị đi? – Song Tử nhíu mày hỏi. _ Chị có ngốc không mà ở đó? Chị không thấy tình hình dưới đó đang rất không tốt sao? – Thiên Yết ngồi phịch xuống giường. _ Nhưng mẹ chị……. _ Em xin chị đó, mau ngồi xuống đi, anh Ngư sẽ tự có cách giải quyết thôi. – Thiên Yết gắt lên rồi nằm luôn ra giường. Song Tử bị gắt có hơi khó chịu nhưng Thiên Yết nói cũng có lý nên cô đành ngoan ngoãn ngồi xuống ghế dù trong lòng đang vô cùng không yên. _ Chị từng gặp qua ba mẹ anh Ngư chưa? – Thiên Yết đột nhiên hỏi. _ Chưa, đây là lần đầu. – Song Tử lắc đầu. _ Thật chúng tôi người chị thấy dưới nhà thì một người là ba của anh Ngư, người còn lại là vợ kế của bác ấy. _ Vậy còn……. – Song Tử nghi hoặc hỏi. _ Mẹ của anh ấy…….đã mất khi sinh anh ấy ra. Sau đó 2 năm thì ba anh ấy đưa người phụ nữ kia về làm vợ. Anh Ngư đã phản đối việc này rất quyết liệt nhưng ba anh ấy lại không nghe mà còn đuổi ảnh ra khỏi nhà. Anh ấy đã không nói lời nào mà dọn vali đến đây – ngôi nhà mà trước đây rất lâu mẹ anh ấy đã bí mật mua và nhờ chú quản gia trông coi. Chuyện này xảy ra cũng 10 năm rồi. – Thiên Yết mắt lơ đãng nhìn ra cửa sổ. Song Tử trầm ngâm lắng nghe từng lời Thiên Yết kể. Mười năm, vậy tức là từ ngày đầu tiên cô gặp anh đến nay sao? Thảo nào cô chưa bao giờ nghe anh nhắc về ba hay mẹ mình, trong căn nhà rộng lớn này cũng chỉ có anh, cô, mẹ cô và một ông quản gia thỉnh thoảng lại ghé đến. Mọi thắc mắc trong lòng Song Tử dường như đã được giải tỏa được hơn phân nửa nhưng nổi bất an, lo sợ vẫn không hề thuyên giảm đi chút nào. “XOẢNG XOẢNG XOẢNG” Âm thanh đinh tai vang lên từ dưới nhà khiến Song Tử đứng bật dậy phóng ra khỏi phòng, Thiên Yết cũng cuống cuồng chạy theo. Xuống khỏi lầu, cảnh tượng đập vào mắt Song Tử phút chốc làm tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Mẹ cô ngồi bệt dưới nền nhà, bên cạnh là chiếc bình hoa bị vỡ tan tác thành từng mảnh vụn. _ Mẹ! – Song Tử hoảng sợ kêu lên. Cô vội chạy nhanh đến bên cạnh mẹ mình đang được Song Ngư đỡ đứng dậy. Trước mặt họ là người phụ nữ trung niên ban nãy, trông bà ta vô cùng hung hăng, đôi mắt đen trợn lên giận dữ cứ như hận không thể giết được Lý Song Linh. Ba Song Ngư từ đầu tới cuối đều im lặng ngồi trên sofa uống trà, dường như ông không hề quan tâm đến những người có mặt tại đây. Lý Song Linh khó khăn được Song Ngư và Song Tử đỡ đứng dậy, bên cánh tay trái bị xước một đường dài đau rát nhưng bà cũng không có nhíu mày lấy một cái mà ngược lại trong mắt hiện rõ sự kiên định. _ Bà làm cái trò gì vậy hả? – Song Ngư tức giận hét lên. _ Tao làm cái gì chẳng lẽ mày không biết? Tao phải tống cổ con mụ hồ ly tinh trơ trẽn đó ra khỏi cái gia đình này. – Bà ta gào lên như một con thú sẵn sàng xé nát con mồi bất cứ lúc nào.

_ Trơ trẽn? Tịnh Nhu hay tôi nên gọi là Điền phu nhân, tôi hay bà mới là đồ trơ trẽn đây? Giữa một người từng chịu bao cay đắng tủi nhục để sống đến ngày hôm nay với một người chuyên đi dụ dỗ đàn ông đã có vợ thì ai trơ trẽn hơn? – Lý Song Linh nhẹ giọng nói, phong thái vô cùng thanh cao nhưng lời nói lại như chứa dao. _ Mày nói cái gì hả? – Người phụ nữ tên Tịnh Nhu mặt đỏ lên vì tức, bà ta toan đưa tay lên muốn tát Lý Song Linh. “CHÁT” Cái tát giáng xuống với một lực không hề nhẹ, năm dấu tay hằn đỏ trên khuôn mặt trắng trẻo của Thiên Yết. Phải, là Thiên Yết đã nhận cái tát đó thay cho Lý Song Linh. Tất cả mọi người có mặt trong phòng lúc ấy đều kinh hoảng nhìn Thiên Yết, Song Tử sốt sắng muốn xem tình hình của cô bé nhưng bị ngăn lại. Thiên Yết hừ lạnh một tiếng nhìn chằm chằm vào Tịnh Nhu với ánh mắt sắc lạnh khiến bà ta toát mồ hôi lạnh. Ba của Song Ngư lúc này mới hắng giọng đứng lên đi về phía bọn họ. _ Thiên Yết, cháu…… _ Bác Ngư Thiên, để cháu nói cho bác rõ một chuyện. Ba cháu đã từng nói với bác, quyết định 10 năm trước của bác tuyệt đối là sai lầm. Hôm nay cháu sẽ nói cho bác biết nó sai lầm ở chỗ nào, sai ở chỗ bác đã đưa bà ta về, người đàn bà trong đầu chỉ có tiền và cũng là người phá hoại hạnh phúc của biết bao gia đình. Bác có biết vì sao sau khi sinh anh Ngư thì bác gái mất không? Bởi vì sức khoẻ của bác gái vốn đã không tốt, trước khi sinh anh Ngư lại phải chịu đựng tin động trời về việc chồng mình ngoại tình với bạn thân của mình nên sức khỏe lại càng tồi tệ hơn. Chính người đàn bà này và cũng chính bác đã gián tiếp giết chết bác gái. Còn nữa, bà ta còn dụ dỗ chồng người khác để vợ con họ bị đuổi ra khỏi nhà phải chịu bao tụi nhục và bọn họ đang đứng trước mặt bác đây. – Thiên Yết lạnh lùng phun ra từng chữ. Song Tử bàng hoàng nhìn Thiên Yết, cô như không tin vào tai mình, cái sự thật đằng sau việc cô không có cha ngay từ khi sinh ra là đây sao? Ai đó nói với cô là cô đang mơ đi, tất cả đều là đùa thôi phải không? Ai đó nói gì đi. Song Ngư lo lắng vươn tay ôm trọn lấy cơ thể nhỏ bé đang run rẩy liên hồi kia. Anh phải làm sao đây? Phải làm gì để người con gái này cảm thấy an toàn hơn đây? _ Im đi con ranh, mày có bằng chứng gì mà dám nói năng bậy bạ hả? – Tịnh Nhu bất bình tĩnh cứ thế mà điên cuồng hét lên. _ Thiên Yết, ý cháu là sao? – Điền Ngư Thiên nhíu mày. _ Bác trai, chẳng lẽ bác còn không hiểu. Cháu nghĩ mình không cần thiết phải nói lại lần nữa. _ Mày có bằng chứng gì mà nói vậy? – Tịnh Nhu lại hét lên. _ Tôi có bằng chứng. – Một giọng nói lạ lẫm vang lên. Cả sáu người trong phòng đều đồng loạt nhìn ra phía sau, một người con trai cao lớn lạnh lùng đứng trước thềm nhà. _ Thiên Bình? – Song Ngư tay vẫn không buông Song Tử ra. _ Tôi có bằng chứng cho những việc mà Yết vừa nói. – Thiên Bình bước vào, đưa ra một xấp hình cho Điền Ngư Thiên. Tịnh Nhu bên cạnh run rẩy nhìn những tấm hình, sắc mặt bà ta từ tái xanh chuyển sang trắng bệch không còn.một giọt máu. Điền Ngư Thiên cẩn thận xem từng tấm hình, càng xem hàn khí càng tỏa ra nhiều hơn. Tịnh Nhu hoảng loạn giơ tay quơ đi xấp ảnh đó, hét lên. _ Nói dối, tất cả đều là nói dối. Thiên, anh phải tin em, em tuyệt đối không làm những việc này. Là cô ta, là con đàn bà này cố ý hãm hại em. Thiên, anh tin em phải không? _ Tịnh Nhu, cô có thấy vở kịch này nên đến hồi kết thúc rồi không? – Điền Ngư Thiên lạnh giọng nói rồi ra hiệu cho hai vệ sĩ gần đó. Hai vệ sĩ rất nhanh hiểu ý liền giữ chặt Tịnh Nhu lôi ra ngoài mặc cho bà ta gào thét. Sau đó, cả căn phòng rời vào yên tĩnh lạ thường. Thiên Yết cùng Thiên Bình đứng một bên không nói lời nào. Song Tử cũng đã rời khỏi vòng ôm của Song Ngư mà đứng cạnh mẹ mình, trong lòng cô vẫn chưa hết căng thẳng. Điền Ngư Thiên nhìn Lý Song Linh và Song Tử hồi lâu, ông như muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói thế nào. Mãi lúc sau mới chầm chậm mở miệng. _ Là em phải không Linh? _ Điền lão gia, chúng ta có quen biết nhau sao? – Lý Song Linh lãnh đạm hỏi ngược lại. _ Linh, em không nhớ anh thật sao? Anh là Ngư Thiên đây. _ Xin lỗi Điền lão gia, có vẻ như ông đã nhầm lẫn tôi với ai rồi. _ Ba biết mẹ Linh sao? – Song Ngư nhịn không được hỏi. _ Phải, ba và Linh từng học cùng trường cấp ba và cũng từng là…….người yêu của nhau suốt thời đại học. Lúc đó ba đã tưởng rằng chúng ta sẽ kết hôn nhưng không, vào buổi lễ tốt nghiệp Linh đã biến mất không để lại một lời nào. – Điền Ngư Thiên hồi tưởng kể lại. _ Mẹ, là thật sao? – Song Tử không kìm được mà run rẩy hỏi.

_ Thật thì sao? Không thật thì sao? Cũng chỉ là chuyện của quá khứ xưa cũ, tôi vốn đã quên từ lâu…… – Lý Song Linh đang nói thì đột nhiên đầu óc choáng váng suýt ngã. _ Mẹ, mẹ có sao không? – Song Tử nhanh tay đỡ lấy mẹ mình. _ Mẹ ổn. _ Tử nhi, em đỡ mẹ lên phòng nghỉ ngơi đi. – Song Ngư nhẹ giọng nhắc nhở. Song Tử gật đầu rồi cẩn thận đỡ mẹ mình về phòng. Căn phòng phút chốc lại chìm vào im lặng khiến người khác lạnh toát người. Thiên Bình và Thiên Yết thấy tình hình không thích hợp để ở lại nên cũng xin phép về trước. Còn lại hai người, Song Ngư nhìn sâu vào mắt ba mình hồi lâu rồi buông một tiếng thở dài, bỏ lên phòng. Điền Ngư Thiên cười buồn nhìn theo con trai mình, ông quay người bất lực rời khỏi căn biệt thự. Mỗi người mỗi tâm trạng với những suy nghĩ riêng…… Sáng hôm sau, Song Ngư thức dậy sớm hơn mọi ngày rất nhiều, sửa soạn xong xuôi mọi thứ anh mới qua phòng Song Tử cẩn thận gõ cửa. Lần thứ nhất, im lặng. Lần thứ hai, im lặng. Lần thứ ba, vẫn im lặng. Song Ngư chợt có linh cảm xấu, anh đẩy cửa bước vào, bên trong hoàn toàn không có ai. Song Ngư lại chạy sang phòng của Lý Song Linh, kết quả vẫn là không có ai cả. Song Ngư cảm thấy hoảng loạn, nổi bất an từng hồi từng hồi như nhịp trống đánh mạnh vào tim anh. Anh quay lại phòng Song Tử kiểm tra lại mọi thứ, tất cả đều y như cũ chỉ có người cùng quần áo, đồ dùng cá nhân đều không còn lại gì. Ngay cả một lời từ biệt cũng không……..Song Tử đã đi thật rồi………. _ Tử nhi, tại sao?……… – Song Ngư ngồi phịch xuống dựa lưng lên cánh cửa – Tại sao lại rời đi? Tại sao? _ Vì cô ấy muốn tốt cho cậu. Song Ngư giật mình quay lại nhìn thì bắt gặp khuôn mặt lạnh lùng của Thiên Bình. _ Cô ấy đã đến gặp tôi và Thiên Yết vào sáng sớm nay, nhờ tôi gửi lời với cậu rằng hãy để cô ấy có thời gian quên đi tất cả cũng như quên đi cậu người cô ấy đã yêu rất nhiều. – Thiên Bình hai tay xỏ túi chầm chậm nói. _ Tại sao? _ Vì cô ấy không muốn cậu phải khó xử. Nếu muốn đưa cô ấy trở về bên mình thì hãy học cách làm chủ cuộc sống của mình trước đi, anh họ. – Thiên Bình không nhiều lời nữa liền bỏ đi. Một mình Song Ngư ngồi lại trong căn nhà tịch mịch, cô đơn……. ************************************************************************* *5 năm sau* Trên con phố tấp nập người xuôi người ngược qua lại của thành phố London rộng lớn có một tiệm cà phê sách bình dị nhưng lại vô cùng đắt khách. Mọi người đều đồn rằng cô chủ của quán còn rất trẻ lại xinh xắn như búp bê nhưng tiếc thay ngón áp út tay trái đã đeo chiếc nhẫn bạc đơn sơ. Mà kể cũng lạ, nhẫn cũng đã đeo mà chưa ai được thấy mặt chồng cô. Và cô chủ nổi tiếng đó không ai khác chính là Song Tử. Đặt cuốn sách dày cộm trên tay xuống, Song Tử toan vươn người vặn vẹo vài cái cho thoải mái rồi đi quanh quán xem xét như mọi khi. Cô đi qua từng chiếc bàn, mỗi nơi đều vang lên tiếng cười khe khẽ của những vị khách khi thưởng thức tách cà phê vừa ngọt vừa đắng và thưởng thức những cuốn sách hấp dẫn. Song Tử cô rất hài lòng với những điều này. Đi loanh quanh một lúc nữa Song Tử chợt dừng lại bên chiếc bàn nhỏ trong góc khuất, nơi đó luôn có một người đàn ông đội mũ che kín mặt ngồi một mình nhàn nhã thưởng thức tách espresso với thật nhiều đường. Song Tử luôn cảm thấy người này rất thú vị mà cũng rất quen thuộc. Lòng Song Tử thoáng dậy sóng đôi chút, hình bóng tưởng chừng đã phai mờ trong tâm trí lại hiện về rõ mồn một, rõ đến đau lòng. Cười nhạt một cái, Song Tử xoay người trở lại quầy thu ngân. *****11:00 p.m***** Kiểm tra lại cửa nẻo trong quán xong xuôi thì Song Tử mới yên tâm rời khỏi quán. Xỏ vội bàn tay lạnh buốt vào túi áo khoác, Song Tử cố gắng bước đi thật nhanh. Thân hình nhỏ bé hoà vào dòng người tấp nập qua lại thật cô đơn. Bỗng nhiên trời đổ cơn mưa rất lớn, mọi người cuống cuồng chạy đi tìm chỗ trú thật nhanh. Song Tử cũng bước vội đến trước hiên một cửa hàng tiện lợi nhưng trên người vẫn bị ướt đôi chút. Song Tử khẽ nép mình vào một góc tường để không bị mưa bắn trúng. Chợt vai cô vô tình chậm phải vai ai đó, Song Tử ngước mắt sang nhìn và thấy một dáng người cao gầy trông rất quen. Nếu cô nhớ không lầm thì đây là vị khách luôn ngồi trong góc khuất của tiệm cô, hiện tại người này cũng đội nón che kín mặt làm cô không thể nhìn rõ được. Song Tử tế nhị đứng xích ra xa một chút, có vẻ như cái đụng vai lúc nãy không khiến anh ta bận tâm.

Mưa mỗi lúc một lớn hơn, gió lạnh len lỏi thoảng qua quấn lấy từng hạt mưa trong suốt. Song Tử chỉ khoác trên mình chiếc áo mỏng manh nên đôi lúc sẽ run lên vì lạnh. Đúng lúc đó, bỗng một chiếc áo khoác được khoác lên vai cô, Song Tử ngạc nhiên trố mắt nhìn người kì lạ nào đo không ai khác chính là người khách quen kia. _ Ơ……. – Song Tử ngượng ngùng định nói gì đó. _ Tại sao lại ăn mặc ít như vậy hả cô ngốc này? – Người đó giở giọng trách móc, tiện tay lấy luôn chiếc nón trên đầu xuống. Khuôn mặt thanh tú quen thuộc một thời hiện rõ trước mặt Song Tử, cô như không tin vào mắt mình nữa. Có phải cô đang mơ không? Song Tử đôi môi lắp bắp run run không thốt được nên lời, giấc mơ này có phải hình ảnh chân thật quá rồi không? _ Làm sao vậy? Mới có 5 năm đã quên anh rồi sao? _ chúng tôi Ngư? _ Ồ, thì ra là vẫn còn nhớ đấy! – Song Ngư nghiêng đầu, buồn cười nhìn Song Tử. _ Làm sao anh lại…… – Song Tử khó khăn muốn hỏi. _ Hử? Làm sao anh biết à? Em nghĩ anh là ai? Dù em có ở trên trời hay dưới biển thì anh cũng tìm được em, hiểu không? – Song Ngư nhéo má Song Tử một cái. Song Tử bị đau suýt xoa xoa má, môi chun chun như giận hờn trông rất đáng yêu. Song Ngư phì cười trước biểu hiện đó, không nhịn được mà đưa tay lên nhéo tiếp. Sau đó lại là một tràng dài im lặng của cả hai, âm thanh duy nhất cũng chỉ là tiếng mưa rào không ngớt. Cả hai nhìn nhau thật lâu như thể đây là lần cuối họ nhìn thấy nhau. _ Ừm, anh đến đây…….ừm có việc gì hả? – Song Tử ngập ngừng hỏi. _ Em còn dám hỏi? Ngày đó tại sao lại đột ngột bỏ đi không để lại lời nào? Em có biết anh bị tổn thương nhiều thế nào không? – Song Ngư nhẹ giọng nói nhưng âm điệu lại có chút kiềm nén. _ Đâu phải chỉ có mình anh cảm thấy tổn thương, em cũng…… – Lời nói vốn đã gần thoát ra nhưng lại bị Song Tử nuốt ngược xuống. Song Tử cô vẫn không muốn cho anh biết tình cảm của mình. Phải, đến tận bây giờ cô vẫn còn yêu anh, thậm chí là yêu nhiều hơn trước rất nhiều. _ Tử nhi, anh yêu em! Song Tử sững người nhìn Song Ngư. Cô vừa nghe được cái gì vậy? Anh vừa nói yêu cô phải không? Giấc mơ này đẹp đến vậy sao? Song Tử đưa tay lên nhéo mạnh vào má mình một cái. _ Au, đau! _ Ha ha, em làm gì vậy hả? – Song Ngư che miệng cố nhịn cười. Song Tử nhíu mày xoa má, đau thật, thì ra không phải mơ. Cô ngước đôi mắt lấp lánh của mình lên nhìn làm ai đó tim lại đập lệch đi mất mấy nhịp. _ Aish, em đừng có bày khuôn mặt đáng yêu đó ra, anh sợ mình sẽ “ăn” em mất. – Song Ngư bất đắc dĩ ôm chầm lấy Song Tử mà than. _ Ăn? – Song Tử ngơ ngác nghĩ nghĩ rồi đột nhiên mặt mũi đỏ bừng cả lên chôn mặt vào vai anh. _ Ha ha, em mà cũng biết ngại ngùng sao? – Song Ngư xoa đầu cô trêu chọc. Song Tử hừ hừ mũi không thèm đáp. _ Vậy…câu trả lời của em là? – Song Ngư hồi hộp hỏi. Song Tử hơi nghĩ ngợi một chút, trong lòng cô rất hoang mang, cô phải làm sao mới đúng đây? Anh yêu cô và cô cũng yêu anh, đây không phải là điều từ trước đến nay cô luôn mong ước sao? Nhìn vào đôi mắt đầy hi vọng của Song Ngư, Song Tử thấy lòng mình dao động mạnh. Cô hít một hơi thật sâu, lấy hết dũng khí để nói ra ba chữ trước nay luôn âm thầm giấu kín. _ Em……yêu anh! Song Ngư thoáng kinh ngạc rồi vui sướng bế bổng Song Tử lên quay một vòng làm cô nàng ngượng đỏ cả mặt. Anh cười tít mắt đặt lên môi cô một nụ hôn phớt nhẹ như chuồn chuồn lướt nước nhưng vẫn rất ngọt ngào. Song Tử hạnh phúc ôm lấy Song Ngư. Mặc kệ trước đây có bao nhiêu hiểu lầm, bao nhiêu lần để mất nhau hay sau này có chuyện gì xảy ra đi nữa, dù trời có sập xuống thì với Song Tử – Song Ngư sẽ mãi mãi là người đàn ông duy nhất của đời cô. Tình đầu cũng sẽ là tình cuối………THE END.