Top 9 # Y Nghia Ten Cua 12 Chom Sao Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Duongveyeuthuong.com

12 Chom Sao Meo Meo I Love You Dien Thoai Cua Cac Sao

★ Nam

Đen : Thiên YếtXám : Ma KếtVàng : Bạch DươngXanh : Bảo BìnhĐỏ : Sư TửHồng ( đổi thành cam ): Song Ngư★ Nữ

Đen : Thiên YếtXám : Ma KếtVàng : Bạch DươngXanh : Bảo BìnhĐỏ : Sư TửHồng ( đổi thành cam ): Song Ngư★ Nữ

Điện thoại của sao nữ giống nam. Khác bao thôi.– Số thứ tự thì tính từ trái sang phải Z nè : 1 2 3 4 5 61 : Nhân Mã2 : Kim Ngưu3 : Song Tử4 : Cự Giải5 : Xử Nữ6 : Thiên Bình

Điện thoại của sao nữ giống nam. Khác bao thôi.- Số thứ tự thì tính từ trái sang phảiZ nè : 1 2 34 5 61 : Nhân Mã2 : Kim Ngưu3 : Song Tử4 : Cự Giải5 : Xử Nữ6 : Thiên Bình

12 Chom Sao Hac Nu Xuyen Khong Chap 2 Xuyen Khong Nhan Nghia Nu

Nguyệt Ngôn nghe xong có chút xúc động:– Ta vốn muốn về quê thăm cố thương, thình lình người lăn từ trên vách núi xuống, nằm bất động trước khệu, là tại sao lại ra nông nỗi này? Trưỡng lão mà ngươi nói đâu?Làm sao đây, ta cũng không biết sao ta lại ở đây nữa mà, không lẽ lại nói ta rơi từ thác nước rồi xuyên không rớt trúng kiệu của bà, thôi thì bịa ra một câu truyện khác vậy.– Mấy năm nay thôn nữ tử bị hạn hán kéo dài, lương thực trong làng cũng bị cạn kiệt, người trẻ tuổi trong làng đều dọn đi, trưỡng lão vì tuổi già lại chịu đói nên không trụ nỗi nữa, nữ nhi vì muốn tìm thức ăn nên rời làng, chẳng may lại lạc vào rừng sâu không tìm được hướng ra, vì kiệt sức nên ngã từ vách núi xuống, cũng may còn giữ được mạng.– Ngươi thật đáng thương, tuy mới biết không lâu nhưng ta rất mến ngươi. Ta chỉ có 1 đứa con trai không có con gái, ngươi có muốn làm nghĩa nữ của ta không?– Vậy… vậy có được không ạ?– Tất nhiên là được rồi_ Nguyệt Ngôn mĩm cười.Ma Kết khẽ gật đầu, Nguyệt Ngôn hài lòng rời đi. – Ngươi cứ nghĩ ngơi đi, mai chúng ta sẽ về kinh thành.

Đợi bà ấy rời đi, Ma Kết bước xuống giường. Nàng đến gần chiếc gương to cạnh cửa sổ, nhìn mình trong gương Ma Kết có chút bất ngờ.Thân thể này sao lại xinh đẹp đến vậy, mái tóc đen dài, đôi mắt nâu sắc bén, làn da như tuyết trắng mơ hồ, tuy mới chỉ độ 15t nhưng nhan sắc quả thật khiến nam nhân trưởng thành cũng phải thèm thuồng. Việc xuyên không này có vẻ thuận lợi hơn nàng nghĩ, giờ được làm nghĩa nữ của một thương gia giàu có, sắc đẹp thì không cần bàn, như vầy nàng có thể làm lại từ đầu, buông bỏ cuộc sống chém chém giết giết lúc trước, có thể một lòng tìm kím được một tri kĩ trân thành . Tri kĩ sao? Lại muốn tìm hảo tỷ muội? Ra nông nôi này không phải cũng nhờ vào hảo tỷ muội đó sao.

Fanfiction 12 Chom Sao Cau Vong Voi 12 Sac Mau Chuong 6 Tinh Cam Cua Em

 Xử Nữ như muốn gục xuống ngay lập tức, thật đáng sợ, sao hơi nước tự nhiên lại biến thành người thế này? Con bé vốn sợ ma đâu có kém mấy đứa bạn đâu má ơi!

 - Bình tĩnh đi, ta đâu có lấy mạng nhà ngươi.  Người con gái đó với mái tóc đen tuyền, trông khá giống Bạch Dương. Cô ta có thể lơ lửng trên không một cách kỳ lạ, khuôn mặt đẹp như thiên sứ, nhưng lại không có nỗi một nụ cười. Đôi mắt người đó xanh như bầu trời, gợi lên cảm giác bao la và rộng lớn.   - Ta chỉ muốn nói… tránh xa tất cả mọi đàn ông trên thế giới này ra. Ngươi nên nhớ, chúng ta đã có giao ước rồi đó.  Cô ta nói, đoạn bay đến nhẹ nâng cằm Xử Nữ, bây giờ mới thấy rõ khuôn mặt hoa lệ của cô, nhưng dường như nó trắng bệt, hệt như một người đã chết. Dứt lời, cô ta cũng biến mất, không gian lạnh lẽo lại trở về.  - Ơ…   Khuôn mặt Xử Nữ vẫn còn vương vấn lại sự sợ hãi ban nãy. Ý cô ta… là gì chứ?  . . .   [ 1:40 am ]  Xử Nữ cuối cùng cũng tìm được đường ra, thấp thoáng trong mắt cô là ánh đèn ngoài tòa nhà. Xử Nữ không nghĩ gì nữa, vội vàng chạy ra ngoài.  …  Mặt ai nấy đều bàng hoàng khi thấy cô trở ra, Cự Giải và Song Tử cũng vừa bước ra từ đó, khuôn mặt họ hiện lên chút rạng rỡ.   Kim Ngưu không chờ gì nữa, ngay lập tức chạy đến ôm cô. Miệng không ngừng mấp máy câu: “Mừng trở về!”  - Vậy còn đám bạn của anh thì sao? – Ma Kết thắc mắc, quay sang hỏi Song Tử. Khuôn mặt cô hiện lên chút nghi ngờ ông anh của mình.  - À… Ờ… Thiệt ra chúng nó không đi theo… – Song Tử gãi đầu, cười gượng. Thật sự thì anh cũng sợ nếu đứa em của mình giận lên, nó chắc chắn sẽ băm anh ra làm trăm mảnh cho xem.  Ma Kết tạch lưỡi, đoạn dùng tay véo tai ông anh cứng đầu của mình, khiến cho Song Tử đau điếng.  - Cái con nhỏ này, bỏ ra! – Anh gạt tay Ma Kết, không quên thưởng cho cô một cái véo mặt. Và cứ thế tụi nó choảng nhau.   Mấy đứa xung quanh thì đứng xem kịch rồi cười, chỉ riêng Kim Ngưu hình như đang lo lắng chuyện gì đó.  . . .  Chuyến đi này đã kết thúc sau khi Xử Nữ trở về khách sạn, chúng nó dọn đồ quanh trở lại thành phố. Sau vụ việc này chắc chắn sẽ có rất nhiều tai tiếng về công ty của cha Kim Ngưu, năm đứa kia cũng thấy khá có lỗi về chuyện này.   Xử Nữ dự định sẽ đứng ra giải quyết vụ việc này giùm con bạn, cơ mà con Trâu cứng đầu đã chỉ cười hiền rồi dịu dàng bảo: “Chuyện này của tao.” Biết làm sao được, nó một khi đã quyết là sẽ làm.   . . .   Thời gian sau, tình hình cũng chẳng khá hơn, Kim Ngưu một mình một thân chạy khắp nơi để giải thích với đám nhà báo phiền phức. Cô gần như cũng sắp kiệt sức vì mấy vụ rắc rối này, cũng chỉ mong mọi thứ qua cho nhanh.  Sau khi về đến nhà, Kim Ngưu nằm gục xuống sofa, ôm đầu gối. Ngày nào cũng như ngày nào, rõ phiền phức mà. Còn đám bạn thì không thể nhờ chúng nó được, sau vụ Xử Nữ mất tích ở nhà hoang, hẳn tụi nó đứa nào cũng đã rất mệt.   Suy cho cùng, Kim Ngưu vẫn là một đứa nghĩ cho bạn bè nhiều hơn cả bản thân mình. Gần đây bố mẹ cũng thông báo về người hôn phu của cô, thật sự mọi thứ rối tới nỗi không còn hướng để giải quyết nữa. Nhưng tiếc thay Kim Ngưu lại ích kỷ, không muốn cho ai biết nỗi buồn của mình.  Chỉ cần ngủ thôi… Chắc chắn mọi thứ rồi sẽ ổn.  . . .   [Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ đông]  Hôm nay cũng là một ngày khá bận rộn đối với cô, mọi vấn đề từ một tuần trước vẫn chưa giải quyết xong. Đang ngồi nhâm nhi ly cà phê với vị yêu thích thì điện thoại của cô run lên, Kim Ngưu lấy móc điện thoại từ túi ra, quan sát cái tên trên màn hình.  ”Bố.” – Một cụm từ trống rỗng.  Sau vài phút thất thần, cô quyết định đưa điện thoại lên tai và nghe.  - Alo? – Giọng nói từ bên kia đầu dòng vang lên, mang theo chút áp lực và nghiêm túc. Giám đốc của một công ty nổi tiếng có khác.  - Bố gọi con có việc gì? – Kim Ngưu rời khỏi bàn làm việc cùng một đống hồ sơ, cô biết đến bên cái ghế sofa đặt sát tường, ngồi phịch xuống.  - Chuyện tai tiếng đó, thế nào rồi? – Người đàn ông đó vẫn giữ nguyên phong độ, kể cả khi đang nói chuyện với đứa con gái cưng của mình.  - Tạm thời sẽ không có gì lớn chuyện đâu ạ, hẳn là mai bố sẽ về sau chuyện công tác nhỉ? – Dù đang rất mệt mỏi, Kim Ngưu vẫn cố giữ thái độ vui vẻ.  - À, chồng tương lai của con cũng sẽ về vào ngày mai đó. – Người đó nói, giọng nói dứt khoác, không chút thương tiếc.  - Cái gì cơ? – Kim Ngưu thất thần hỏi, cô chẳng hề nghe gì về tin này cả.  - Mai người đó sẽ về, con cứ chờ đi, chắc chắn con sẽ phải vừa lòng thôi.  Người đàn ông đó không cho cô trả lời, lạnh lùng tát chiếc điện thoại đi. Kim Ngưu vẫn còn chưa giữ được bình tĩnh sau khi nghe thông báo này. Không hiểu vì sao mà trong lòng cô dâng lên cảm giác khó chịu, đau thắt, … Nó cô đơn hơn bao giờ hết.   ” Bố không bao giờ nghĩ cho con.  Ông luôn muốn mọi thứ theo lệnh của bản thân.  Bố à…  Con yêu Song Tử, chứ không phải bất kỳ ai. “  - – – – -   - Hình trên của bạn Xử Nữ ha.

– Bình tĩnh đi, ta đâu có lấy mạng nhà ngươi. Người con gái đó với mái tóc đen tuyền, trông khá giống Bạch Dương. Cô ta có thể lơ lửng trên không một cách kỳ lạ, khuôn mặt đẹp như thiên sứ, nhưng lại không có nỗi một nụ cười. Đôi mắt người đó xanh như bầu trời, gợi lên cảm giác bao la và rộng lớn. – Ta chỉ muốn nói… tránh xa tất cả mọi đàn ông trên thế giới này ra. Ngươi nên nhớ, chúng ta đã có giao ước rồi đó. Cô ta nói, đoạn bay đến nhẹ nâng cằm Xử Nữ, bây giờ mới thấy rõ khuôn mặt hoa lệ của cô, nhưng dường như nó trắng bệt, hệt như một người đã chết. Dứt lời, cô ta cũng biến mất, không gian lạnh lẽo lại trở về. – Ơ… Khuôn mặt Xử Nữ vẫn còn vương vấn lại sự sợ hãi ban nãy. Ý cô ta… là gì chứ? . . . [ 1:40 am ] Xử Nữ cuối cùng cũng tìm được đường ra, thấp thoáng trong mắt cô là ánh đèn ngoài tòa nhà. Xử Nữ không nghĩ gì nữa, vội vàng chạy ra ngoài. … Mặt ai nấy đều bàng hoàng khi thấy cô trở ra, Cự Giải và Song Tử cũng vừa bước ra từ đó, khuôn mặt họ hiện lên chút rạng rỡ. Kim Ngưu không chờ gì nữa, ngay lập tức chạy đến ôm cô. Miệng không ngừng mấp máy câu: “Mừng trở về!” – Vậy còn đám bạn của anh thì sao? – Ma Kết thắc mắc, quay sang hỏi Song Tử. Khuôn mặt cô hiện lên chút nghi ngờ ông anh của mình. – À… Ờ… Thiệt ra chúng nó không đi theo… – Song Tử gãi đầu, cười gượng. Thật sự thì anh cũng sợ nếu đứa em của mình giận lên, nó chắc chắn sẽ băm anh ra làm trăm mảnh cho xem. Ma Kết tạch lưỡi, đoạn dùng tay véo tai ông anh cứng đầu của mình, khiến cho Song Tử đau điếng. – Cái con nhỏ này, bỏ ra! – Anh gạt tay Ma Kết, không quên thưởng cho cô một cái véo mặt. Và cứ thế tụi nó choảng nhau. Mấy đứa xung quanh thì đứng xem kịch rồi cười, chỉ riêng Kim Ngưu hình như đang lo lắng chuyện gì đó. . . . Chuyến đi này đã kết thúc sau khi Xử Nữ trở về khách sạn, chúng nó dọn đồ quanh trở lại thành phố. Sau vụ việc này chắc chắn sẽ có rất nhiều tai tiếng về công ty của cha Kim Ngưu, năm đứa kia cũng thấy khá có lỗi về chuyện này. Xử Nữ dự định sẽ đứng ra giải quyết vụ việc này giùm con bạn, cơ mà con Trâu cứng đầu đã chỉ cười hiền rồi dịu dàng bảo: “Chuyện này của tao.” Biết làm sao được, nó một khi đã quyết là sẽ làm. . . . Thời gian sau, tình hình cũng chẳng khá hơn, Kim Ngưu một mình một thân chạy khắp nơi để giải thích với đám nhà báo phiền phức. Cô gần như cũng sắp kiệt sức vì mấy vụ rắc rối này, cũng chỉ mong mọi thứ qua cho nhanh. Sau khi về đến nhà, Kim Ngưu nằm gục xuống sofa, ôm đầu gối. Ngày nào cũng như ngày nào, rõ phiền phức mà. Còn đám bạn thì không thể nhờ chúng nó được, sau vụ Xử Nữ mất tích ở nhà hoang, hẳn tụi nó đứa nào cũng đã rất mệt. Suy cho cùng, Kim Ngưu vẫn là một đứa nghĩ cho bạn bè nhiều hơn cả bản thân mình. Gần đây bố mẹ cũng thông báo về người hôn phu của cô, thật sự mọi thứ rối tới nỗi không còn hướng để giải quyết nữa. Nhưng tiếc thay Kim Ngưu lại ích kỷ, không muốn cho ai biết nỗi buồn của mình. Chỉ cần ngủ thôi… Chắc chắn mọi thứ rồi sẽ ổn. . . . [Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ đông] Hôm nay cũng là một ngày khá bận rộn đối với cô, mọi vấn đề từ một tuần trước vẫn chưa giải quyết xong. Đang ngồi nhâm nhi ly cà phê với vị yêu thích thì điện thoại của cô run lên, Kim Ngưu lấy móc điện thoại từ túi ra, quan sát cái tên trên màn hình. “Bố.” – Một cụm từ trống rỗng. Sau vài phút thất thần, cô quyết định đưa điện thoại lên tai và nghe. – Alo? – Giọng nói từ bên kia đầu dòng vang lên, mang theo chút áp lực và nghiêm túc. Giám đốc của một công ty nổi tiếng có khác. – Bố gọi con có việc gì? – Kim Ngưu rời khỏi bàn làm việc cùng một đống hồ sơ, cô biết đến bên cái ghế sofa đặt sát tường, ngồi phịch xuống. – Chuyện tai tiếng đó, thế nào rồi? – Người đàn ông đó vẫn giữ nguyên phong độ, kể cả khi đang nói chuyện với đứa con gái cưng của mình. – Tạm thời sẽ không có gì lớn chuyện đâu ạ, hẳn là mai bố sẽ về sau chuyện công tác nhỉ? – Dù đang rất mệt mỏi, Kim Ngưu vẫn cố giữ thái độ vui vẻ. – À, chồng tương lai của con cũng sẽ về vào ngày mai đó. – Người đó nói, giọng nói dứt khoác, không chút thương tiếc. – Cái gì cơ? – Kim Ngưu thất thần hỏi, cô chẳng hề nghe gì về tin này cả. – Mai người đó sẽ về, con cứ chờ đi, chắc chắn con sẽ phải vừa lòng thôi. Người đàn ông đó không cho cô trả lời, lạnh lùng tát chiếc điện thoại đi. Kim Ngưu vẫn còn chưa giữ được bình tĩnh sau khi nghe thông báo này. Không hiểu vì sao mà trong lòng cô dâng lên cảm giác khó chịu, đau thắt, … Nó cô đơn hơn bao giờ hết.- – – – – – Hình trên của bạn Xử Nữ ha.

12 Chom Sao Bl Mat Bao Chap 6 Anh Nghi La Anh Trung Tieng Set Cua Em Phan 1

Một vài #Funfact (Series dài kỳ ?) :

1. Thiên Yết thích Bạch Dương hơn Xử Nữ. 2. Bạch Dương rất sợ mấy loại nhiều chân như Gián, Nhện, Rết,…nên nhà lúc nào cũng được cậu dọn sạch sẽ để tránh tụi nó làm ổ. 3. Xử Nữ rất giàu, nhưng lại có sở thích giấu diếm với mọi người mặc dù bị Thiên Yết biết tỏng. 4. Song Tử anh là cái đồ rớt tiết tháo !

1. Thiên Yết thích Bạch Dương hơn Xử Nữ. 2. Bạch Dương rất sợ mấy loại nhiều chân như Gián, Nhện, Rết,…nên nhà lúc nào cũng được cậu dọn sạch sẽ để tránh tụi nó làm ổ. 3. Xử Nữ rất giàu, nhưng lại có sở thích giấu diếm với mọi người mặc dù bị Thiên Yết biết tỏng. 4. Song Tử anh là cái đồ rớt tiết tháo !

=====

‘Anh biết gì không ? Em không trách anh vô tình, mà em trách em bồng bột.’

=====

“A…” Thiên Yết uể oải mở mắt, nửa tỉnh nửa mê nhìn đồng hồ. Đã năm giờ chiều rồi sao ? Cậu, vừa có một giấc mơ về một khoảng hồi ức cũ, lâu lắm rồi tim mới có lại cảm giác bồi hồi như thế.  Thiên Yết nằm đó, nhìn lên trần nhà trắng muốt, hết nhìn bóng đèn tròn treo lủng lẳng lại nhìn sang con thằng lằn đang treo ngược người kế bên, tự ngẫm nghĩ về cuộc đời mình. Nếu-chỉ là nếu-cậu và người đó không kết thúc quá sớm, có thể bây giờ cậu đã không ở đây rồi chăng ? ‘Yết, anh muốn làm một người bình thường, em hiểu cho anh có được không ?’ Vậy anh có nghĩ xem, ai hiểu cho em đây ? ‘Yết, em tốt như vậy, chắc chắn sẽ tìm được người yêu em thật lòng thôi.’ Thật cái rắm ! Vậy trước giờ anh xem tôi là đồ đần à ? ‘Thiên Yết, anh rất tiếc.’ Đi chết đi tên tra nam ! Chà… Thiên Yết tự cười trong lòng, ít nhất là cậu đã cố gắng hết mình duy trì mối quan hệ đó với anh ta suốt ba năm trời Đại Học. Cho đến khi cậu bị hắn ta đá vì muốn sống như một ‘người bình thường’. Tên đó lén cậu quen một cô gái năm hai, hai người bọn họ còn dự định ra trường thì tổ chức đám cưới. Ngày mà cái tên đó, hắn ta chia tay ngay sinh nhật cậu mới ghê cơ, đúng là tên khốn nạn mà ! Tên tra nam thối, ông đây trù ẻo nhà anh sau này con anh cũng cong chứ không thẳng nổi ! Thiên Yết thôi nghĩ ngợi, dù sao cũng hơn một năm trôi qua mất rồi, cậu cũng chẳng còn tâm tình để mà yêu với đương nữa. Sau chuyện chia tay đó, Thiên Yết không hiểu sao ngoài việc học ra thì chẳng còn gì hứng thú tới, liền đâm ra chán đời hẳn. Cậu ngáp ngắn ngáp dài mấy cái, rồi bắt đầu ì ạch leo xuống giường. Phòng của Thiên Yết rất đơn giản, toàn bộ đều là tông đen xám. Một cái giường nhỏ đặt trong góc, cạnh giường kê một chiếc bàn gỗ với một cái bàn phím nhưng lại có nhiều màn hình máy tính, trên tường là một giá sách với vô số thể loại, đối diện là tủ quần áo và một cái cửa sổ quanh năm buông rèm. Do luôn được dọn dẹp cẩn thận nên Thiên Yết khá hài lòng, dù sao cũng là người theo chủ nghĩa ngăn nắp sạch sẽ, lại sống cùng Bạch Dương đảm đang việc nhà khiến cậu càng an tâm bội phần. Nhà bọn họ là một căn hộ có 2 phòng ngủ, một phòng tắm và một căn phòng nhỏ dùng làm chỗ để ngồi thiết kế của Xử Nữ, có thể coi nó là phòng làm việc. Phòng khách liên thông với phòng ăn khá lớn nên đã được Xử Nữ tân trang lại thêm một phòng nhỏ cho Bạch Dương. Căn hộ này là căn có hai phòng đắt nhất cả chung cư, nhưng Xử Nữ đã lưu ý Xà Phu nên ém chuyện này lại. Thiên Yết vật vờ mò vào phòng khách, nhưng chẳng có ai cả. Mọi người đâu cả rồi nhỉ ? Bạch Dương chắc giờ này đang trên đường về, còn Xử Nữ thì chịu, anh ta là con người tuỳ hứng khó nắm bắt, là loại mà cậu rất ghét. Nhưng suy cho cùng cả hai vẫn là anh em ruột, thế mới đau. Cậu gãi đầu rồi vào toilet rửa mặt đánh răng, sau đó nhìn ngắm bản thân trong gương một lúc lâu. Trông đâu tệ lắm đâu ? Râu hơi dài một chút, tóc hơi dài và rối một chút, mắt hơi thâm quầng một chút, tại sao ai cũng lên án cậu thế ? ‘Cạch’ Có tiếng cửa mở, Thiên Yết ló đầu ra ngoài phòng khách, thấy ông anh họ Bạch Dương liền cười tươi. “Anh Yết, em về rồi nè.” “Cừuu, anh muốn ăn gỏi cuống~” Sau một tháng ở cùng, Bạch Dương phát hiện Thiên Yết rất dễ gần mặc dù mặt anh ấy lúc nào cũng lạnh tanh, anh còn đặt biệt danh cho Bạch Dương là ‘Cừu’ nữa, mà dù sao thì Cừu đặt cho một thằng con trai cũng có hơi… Thiên Yết rất thích nhìn thấy vẻ mặt bối rối của đối phương, đặc biệt là Bạch Dương nha. Cừu ta vừa bỏ túi đồ ăn xuống, nghe câu Thiên Yết nói liền vội vàng suy nghĩ. “N-Nhưng hôm nay anh Xử Nữ dặn em phải nấu súp, nếu anh muốn ăn thì mai nha ?” “Ứ ừ, ăn liền.” “Vậy thì chú tự gói mà ăn !” Xử Nữ ngoài cửa bước vào, vẻ mặt chán chường nhìn Thiên Yết đang còn mặc bộ đồ ngủ nũng nịu với Bạch Dương. Anh gai mắt, rất gai mắt. Sau một hồi giáo huấn, cuối cùng cả ba cũng có buổi cơm tối trong vui vẻ – Bạch Dương nghĩ, sau khi rửa bát xong Bạch Dương muốn đi mua ít đồ, Thiên Yết bị ép phải đi theo xách hộ. “Anh đợi em một lát, sẽ xong ngay thôi ạ.” “Ờ…” Thiên Yết đứng trước cửa hàng tiện lợi hóng gió, chung cư cách nơi này 5′ đi bộ, đối diện là một con đê nhỏ nước chảy quanh năm không thấy khô cạn. Gió nổi lên từng cơn, Thiên Yết chỉ mặc ngoài chiếc áo Hoodie mỏng nên bất giác run lên một cái. Lần này là cậu coi thường mẹ thiên nhiên rồi. ‘Bịch’ “Há ?!!!” Có ai đó, đột ngột nhấc bổng cậu lên, còn ôm cậu vào lòng. Tuy cao vừa đúng 1m70 bị cho là thấp hơn các bạn đồng lứa nhưng Thiên Yết vẫn có tự tôn của một thằng đàn ông, cậu đạp cái tên cao kiều kia một cú làm hắn bật ngược ra sau. Thiên Yết nhìn kĩ lại, là người ngoại quốc à ? Tuy vậy cũng đừng hòng Thiên Yết này tha cho. “Tên điên ! Mày nghĩ mày là ai hả ?!” “Người đẹp, tên em là gì ? Anh là Song Tử !” ====Còn tiếp=== Tuôi chỉ thích rắc hint hoy ( ͡° ͜ʖ ͡°)

“A…” Thiên Yết uể oải mở mắt, nửa tỉnh nửa mê nhìn đồng hồ. Đã năm giờ chiều rồi sao ? Cậu, vừa có một giấc mơ về một khoảng hồi ức cũ, lâu lắm rồi tim mới có lại cảm giác bồi hồi như thế. Thiên Yết nằm đó, nhìn lên trần nhà trắng muốt, hết nhìn bóng đèn tròn treo lủng lẳng lại nhìn sang con thằng lằn đang treo ngược người kế bên, tự ngẫm nghĩ về cuộc đời mình. Nếu-chỉ là nếu-cậu và người đó không kết thúc quá sớm, có thể bây giờ cậu đã không ở đây rồi chăng ? ‘Yết, anh muốn làm một người bình thường, em hiểu cho anh có được không ?’ Vậy anh có nghĩ xem, ai hiểu cho em đây ? ‘Yết, em tốt như vậy, chắc chắn sẽ tìm được người yêu em thật lòng thôi.’ Thật cái rắm ! Vậy trước giờ anh xem tôi là đồ đần à ? ‘Thiên Yết, anh rất tiếc.’ Đi chết đi tên tra nam ! Chà… Thiên Yết tự cười trong lòng, ít nhất là cậu đã cố gắng hết mình duy trì mối quan hệ đó với anh ta suốt ba năm trời Đại Học. Cho đến khi cậu bị hắn ta đá vì muốn sống như một ‘người bình thường’. Tên đó lén cậu quen một cô gái năm hai, hai người bọn họ còn dự định ra trường thì tổ chức đám cưới. Ngày mà cái tên đó, hắn ta chia tay ngay sinh nhật cậu mới ghê cơ, đúng là tên khốn nạn mà ! Tên tra nam thối, ông đây trù ẻo nhà anh sau này con anh cũng cong chứ không thẳng nổi ! Thiên Yết thôi nghĩ ngợi, dù sao cũng hơn một năm trôi qua mất rồi, cậu cũng chẳng còn tâm tình để mà yêu với đương nữa. Sau chuyện chia tay đó, Thiên Yết không hiểu sao ngoài việc học ra thì chẳng còn gì hứng thú tới, liền đâm ra chán đời hẳn. Cậu ngáp ngắn ngáp dài mấy cái, rồi bắt đầu ì ạch leo xuống giường. Phòng của Thiên Yết rất đơn giản, toàn bộ đều là tông đen xám. Một cái giường nhỏ đặt trong góc, cạnh giường kê một chiếc bàn gỗ với một cái bàn phím nhưng lại có nhiều màn hình máy tính, trên tường là một giá sách với vô số thể loại, đối diện là tủ quần áo và một cái cửa sổ quanh năm buông rèm. Do luôn được dọn dẹp cẩn thận nên Thiên Yết khá hài lòng, dù sao cũng là người theo chủ nghĩa ngăn nắp sạch sẽ, lại sống cùng Bạch Dương đảm đang việc nhà khiến cậu càng an tâm bội phần. Nhà bọn họ là một căn hộ có 2 phòng ngủ, một phòng tắm và một căn phòng nhỏ dùng làm chỗ để ngồi thiết kế của Xử Nữ, có thể coi nó là phòng làm việc. Phòng khách liên thông với phòng ăn khá lớn nên đã được Xử Nữ tân trang lại thêm một phòng nhỏ cho Bạch Dương. Căn hộ này là căn có hai phòng đắt nhất cả chung cư, nhưng Xử Nữ đã lưu ý Xà Phu nên ém chuyện này lại. Thiên Yết vật vờ mò vào phòng khách, nhưng chẳng có ai cả. Mọi người đâu cả rồi nhỉ ? Bạch Dương chắc giờ này đang trên đường về, còn Xử Nữ thì chịu, anh ta là con người tuỳ hứng khó nắm bắt, là loại mà cậu rất ghét. Nhưng suy cho cùng cả hai vẫn là anh em ruột, thế mới đau. Cậu gãi đầu rồi vào toilet rửa mặt đánh răng, sau đó nhìn ngắm bản thân trong gương một lúc lâu. Trông đâu tệ lắm đâu ? Râu hơi dài một chút, tóc hơi dài và rối một chút, mắt hơi thâm quầng một chút, tại sao ai cũng lên án cậu thế ? ‘Cạch’ Có tiếng cửa mở, Thiên Yết ló đầu ra ngoài phòng khách, thấy ông anh họ Bạch Dương liền cười tươi. “Anh Yết, em về rồi nè.” “Cừuu, anh muốn ăn gỏi cuống~” Sau một tháng ở cùng, Bạch Dương phát hiện Thiên Yết rất dễ gần mặc dù mặt anh ấy lúc nào cũng lạnh tanh, anh còn đặt biệt danh cho Bạch Dương là ‘Cừu’ nữa, mà dù sao thì Cừu đặt cho một thằng con trai cũng có hơi… Thiên Yết rất thích nhìn thấy vẻ mặt bối rối của đối phương, đặc biệt là Bạch Dương nha. Cừu ta vừa bỏ túi đồ ăn xuống, nghe câu Thiên Yết nói liền vội vàng suy nghĩ. “N-Nhưng hôm nay anh Xử Nữ dặn em phải nấu súp, nếu anh muốn ăn thì mai nha ?” “Ứ ừ, ăn liền.” “Vậy thì chú tự gói mà ăn !” Xử Nữ ngoài cửa bước vào, vẻ mặt chán chường nhìn Thiên Yết đang còn mặc bộ đồ ngủ nũng nịu với Bạch Dương. Anh gai mắt, rất gai mắt. Sau một hồi giáo huấn, cuối cùng cả ba cũng có buổi cơm tối trong vui vẻ – Bạch Dương nghĩ, sau khi rửa bát xong Bạch Dương muốn đi mua ít đồ, Thiên Yết bị ép phải đi theo xách hộ. “Anh đợi em một lát, sẽ xong ngay thôi ạ.” “Ờ…” Thiên Yết đứng trước cửa hàng tiện lợi hóng gió, chung cư cách nơi này 5′ đi bộ, đối diện là một con đê nhỏ nước chảy quanh năm không thấy khô cạn. Gió nổi lên từng cơn, Thiên Yết chỉ mặc ngoài chiếc áo Hoodie mỏng nên bất giác run lên một cái. Lần này là cậu coi thường mẹ thiên nhiên rồi. ‘Bịch’ “Há ?!!!” Có ai đó, đột ngột nhấc bổng cậu lên, còn ôm cậu vào lòng. Tuy cao vừa đúng 1m70 bị cho là thấp hơn các bạn đồng lứa nhưng Thiên Yết vẫn có tự tôn của một thằng đàn ông, cậu đạp cái tên cao kiều kia một cú làm hắn bật ngược ra sau. Thiên Yết nhìn kĩ lại, là người ngoại quốc à ? Tuy vậy cũng đừng hòng Thiên Yết này tha cho. “Tên điên ! Mày nghĩ mày là ai hả ?!” “Người đẹp, tên em là gì ? Anh là Song Tử !” ====Còn tiếp=== Tuôi chỉ thích rắc hint hoy ( ͡° ͜ʖ ͡°)